Theo hồ sơ thuế năm 1995, tỷ phú bất động sản lỗ tới 916 triệu USD, nhưng ông vẫn có cuộc sống rất xa xỉ.
CNN cho biết trên thực tế,
chuyện này cũng không có gì lạ. Chính sách thuế có lợi cho những doanh
nhân giàu có như Trump, đặc biệt là trong mảng bất động sản. Nguồn thu
nhập cũng như các khoản đầu tư của họ lớn và đa dạng hơn hầu hết cá nhân
bình thường. Chính sách giảm thuế cũng vậy.
"Người giàu được hưởng khá nhiều sự
linh hoạt, cả trong việc công bố những khoản lỗ lớn lẫn sử dụng chúng
bất kỳ lúc nào họ thích", Steven Rosenthal - luật sư thuế cấp cao tại
Trung tâm Chính sách Thuế cho biết.
Trump thường sử dụng cấu trúc doanh
nghiệp dạng công ty trách nhiệm hữu hạn (LLC) và hợp danh hữu hạn (LP).
Các quy định quản lý hai hình thức này cho phép ông hưởng một số lợi thế
trong nhiều năm.

Ứng cử viên Tổng thống Mỹ đảng Cộng hòa - Donald Trump. Ảnh: Reuters
Ví dụ, miễn là có hoạt động kinh doanh
tích cực, ông có thể sử dụng số lỗ đó để bù cho phần lợi nhuận trong các
mảng khác, như tiền bản quyền sách, hay phí bản quyền sử dụng tên
Trump. Bên cạnh đó, các công ty của Trump còn được cho phép chuyển số lỗ
ròng sang thu nhập chịu thuế trong 15-20 năm sau đó, chuyên gia thuế
bất động sản Richard Lipton cho biết.
Thập niên 90 là thời điểm rất tuyệt vời
về thuế với các hãng bất động sản. Người ta chưa rõ vì sao Donald Trump
lại lỗ tới 916 triệu USD trong hồ sơ thuế năm 1995 mà New York Times
có được. Nhưng luật thuế thời điểm đó giúp họ dễ dàng kiếm khoản lớn,
dù dự án bất động sản thất bại, và không gặp nhiều rủi ro tài chính.
Ví dụ, một doanh nhân bất động sản bỏ
tiền túi 1 triệu USD và vay 99 triệu USD để mua và phát triển một dự án
qua công ty của mình. Khi dự án thất bại, ông vẫn nợ 99 triệu USD. Nhưng
vào thập niên 90, các nhà băng thường xóa các khoản nợ bất động sản do
làm ăn thất bại, để tránh làm rối rắm bảng cân đối kế toán.
Vấn đề là luật khi đó lại cho phép
doanh nhân này báo cáo lỗ cả 100 triệu USD với dự án này, dù ông ta chỉ
bỏ 1 triệu USD tiền túi. Bên cạnh đó, dù những người khác có thể nợ thêm
thuế thu nhập với khoản nợ bị xóa đó, doanh nhân bất động sản lại
không.
Khoản tiền đi vay này tạo ra 3 lợi ích
lớn. Doanh nhân không phải trả thuế trên khoản vay. Ông ta được phép
khấu trừ bất kỳ khoản lãi nào phải trả trêm số tiền vay. Và nợ bị xóa sẽ
tạo ra khoản lỗ lớn, có thể bù đắp thu nhập chịu thuế sau này. Vì thế,
người này sẽ được giảm, hoặc thậm chí không phải nộp thuế trong nhiều
năm tới.
Người Mỹ hiện tại cũng được hưởng khá
nhiều lợi thuế. Nhưng chúng không linh hoạt, quy mô nhỏ và bị kiểm soát
chặt bởi Sở thuế Mỹ (IRS). Ví dụ, một người cho thuê nhà có thể phải trả
thuế nếu bán nhà với giá cao hơn một ngưỡng nào đó. Nhưng nếu bán với
giá ít hơn giá mua, họ cũng khó kê khai là lỗ được.