Kiến thức chứng khoán - Kinh nghiệm đầu tư chứng khoán

Hiển thị các bài đăng có nhãn thất nghiệp. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thất nghiệp. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

Bỏ học, thất nghiệp... tay trắng gây dựng công ty trị giá triệu đô

Đối với Susan để đi từ đôi bàn tay trắng đến một công ty nhiều triệu đô la quả là nếm trải rất nhiều đau thương, nhưng trong cô không hề có chỗ dành cho sự sợ hãi.

Phải nói là họ đã vô cùng sung sướng. “Bạn có thể hình dung chúng tôi như được trúng vé số vậy”, cô nói. “Chúng tôi rất hạnh phúc, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể mua bất cứ thứ gì chúng tôi muốn”. Và rồi cô và chồng chạy thẳng tới ngân hàng để lấy tiền mặt, mặc quần áo rồi đi đến Chili để dùng bữa tối.

Vào năm 2005 Susan và Christian kết hôn và sống ở Utah. Họ trở thành cô dâu và chú rể khi vẫn đang ngồi trên giảng đường đại học.

Nhưng con đường học đại học không kéo dài đối với Susan. (“tôi đã học một học kỳ nhưng kết quả học tập quá kém”, cô nói). Cô ấy bị sa thải khi đang làm trợ lý giám đốc điều hành cho một công ty, và không còn gì tệ hơn khi thời điểm đó cô mang thai.

Susan hiểu rằng cô phải tìm mọi cách để kiếm sống. Lớn lên trong một gia đình có tới 6 anh chị em mà cuộc sống chỉ dựa vào đồng lương giáo viên ít ỏi của cha mẹ, cô đã nhận thức rõ rằng, khi cuộc sống quá eo hẹp, bạn phải tìm cách để bươn chải. Trong suốt thời ấu thơ của mình cô đã làm rất nhiều việc: lau nhà thuê, giao báo, phân loại khoai tây để kiếm tiền về nuôi sống gia đình. Không có chỗ cho sự sợ hãi.

Có lẽ trong thời gian đó cô ấy không nhận ra được một điều đó là chính những kinh nghiệm trong cuộc sống đã giúp cô rất nhiều khi khởi động một doanh nghiệp. “Tôi nghĩ như một doanh nhân thực thụ, tôi thật sự thoải mái khi đối mặt với sự sợ hãi”, cô nói.

Một thời gian ngắn sau khi sinh con gái Hattie, cô thấy bạn bè mình làm rất nhiều việc và họ bán chúng trên mạng trực tuyến. Đến thời điểm năm 2006, Etsy là công ty thương mại điện tử mới nhất. Lấy cảm hứng từ đó, Susan đã học cách may vá, cách khâu chăn để lập ra cửa hàng Etsy. Cô nhanh chóng phát hiện ra rằng nếu cô viết blog hướng dẫn cách làm thế nào để làm những món đồ giống như cô bán thì mọi người sẽ truy cập vào website của cô rất nhiều. Hiện tại, cô vẫn tiếp tục sử dụng các phương tiện truyền thông xã hội và tính đến thời điểm này cô đã có 400.000 lượt người theo dõi trên tài khoản Instagram.

Đứa con thứ hai của cô tên Gus được ra đời 2 năm sau đó. Susan muốn mua cho con trai mình một đôi giày size nhỏ làm từ chất liệu da đanh của thổ dân Bắc mỹ nhưng cô không thể tìm thấy bất kỳ sản phẩm ưng ý nào. Vì vậy, cô đã mua mảnh da phế liệu với giá 1 USD để may giày cho con mình. Sau khi cô viết blog về những đôi giày da đanh và nhận được làn sóng quan tâm mạnh mẽ nên cô nhận ra rằng giày da đanh trẻ con có thể là một ý tưởng kinh doanh. Và Freshly Picked ra đời ngay sau đó.
Để có 200 USD mua chất liệu da may giày, cô đã dành cả mùa hè để đập những mảnh kính ra khỏi cửa sổ cũ và lấy các khung kim loại để bán đồng nát.Freshly Picked đã được rao bán tên trang web của Susan Etsy. Đôi giày da đanh đầu tiên của cô được bán lẻ với giá 20 USD. Bây giờ những đôi giày da đanh của cô có giá từ 45 USD - 60 USD một đôi và có rất nhiều màu sắc từ hồng neon cho tới xanh đậm.

Trong 3 năm qua, Freshly Picked đã tăng doanh số bán hàng từ 120.000 USD lên đến 5,4 triệu USD. Nhân viên lên đến 12 người. Vào tháng riêng năm 2014, công ty của cô được xuất hiện trên chương trình ABC của Shark Tank và đạt được thỏa thuận với Daymond John trị giá 150.000 USD cho 25% cổ phần sở hữu công ty. Nhưng sau khi chương trình được phát sóng, John đã đàm phán lại các thỏa thuận này nhưng không thành công.

Trong một mặt nào đó thỏa thuận này không nhận được sự ủng hộ của cô. “Tôi như đứng giữa hai ranh giới, thật sự như muốn nổ tung” cô nói. “Giống như chúng tôi đã chiến thắng vậy vì tôi không muốn bỏ đi bất cứ phần nào trong công ty của mình”. Và John vẫn có thể kiểm tra định kỳ để xem cách thức làm việc của Freshly Picked.

Freshly Picked ngày càng tạo được tiếng vang lớn và danh tiếng trên thương trường. Trước khi Susan xuất hiện trên chương trình Shark Tank, Kourtney Kardashian đã phát hiện ra những đôi giày trong một buổi chụp với con trai Mason cho tạp chí Parenting. Sau buổi chụp hình, các chị em nhà Kardashian đã mua một đôi cho mình. Ngày nay những người nổi tiếng là fan hâm mộ của Freshly Picked rất nhiều, phải kể đến những cái tên như Kim Kardashian, Rachel Zoe, Jessica Alba, Busy Philipps, Jamie King, Ciara, Olivia Wilde, Liv Tyler và Lisa King…
Susan Petersen và gia đình nhỏ của mình
Susan Petersen và gia đình nhỏ của mình

Đối với Susan để đi từ đôi bàn tay trắng đến một công ty nhiều triệu đô la quả là nếm trải rất nhiều đau thương. Giống như khi còn đang đi học, trẻ con phát triển chiều cao rất nhanh, cơ thể khó thích ứng với sự thay đổi đột ngột như vậy. Thì Susan cũng thế, nhưng đối với cô thì vấn đề ở đây là tiền bạc.

Ví dụ, năm ngoái cô đã không nhận một đồng tiền lương nào, tất cả tập trung cho sự phát triển kinh doanh. Chồng cô cũng chỉ kiếm được 2.500 USD mỗi tháng trong khi kế toán của cô nói rằng việc chi trả lương cho nhân viên lên đến 10.000 USD mỗi tháng.

“Chúng ta sẽ làm gì với tất cả số tiền này đây”, cô nói.

Khi lần đầu tiên bắt tay vào việc sản xuất giày, cô nhớ lại mình đã từng mơ mộng kiểu như “tôi chỉ muốn để dành được 100 USD thôi” nhưng bây giờ việc để dành 100 USD không phải là điều gì quá xa xỉ. “Thật buồn cười là tham vọng của bạn lại thay đổi nhanh chóng như thế”.

Thành công đã không từ chối Susan. Cố làm việc để trả tiền nhà cho cha mẹ mình, thành lập quỹ trẻ em cho trường học của con cô và cố gắng mua nhà cho các thành viên khác trong gia đình. Susan cho nhân viên của mình đi nghỉ mát mỗi khi công ty đạt doanh số, nhưng đầu của cô thì không bao giờ ngừng lo nghĩ về việc phát triển công ty.

Tuy vậy Susan không bao giờ cảm thấy rằng: tôi đã đến đích rồi, hay đó là nơi mà chúng tôi muốn đến. "Tôi hạnh phúc, tôi hài lòng nhưng chúng tôi còn rất nhiều việc phải làm trước mắt”.
Share:

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

Ra trường, thất nghiệp, không xu dính túi... tất cả đã dạy cho tôi những gì?

Quan trọng nhất là "thái độ", mọi chuyện chỉ là tạm thời và cuối cùng là luôn "tin tưởng". 

Tôi đã làm y như người ta bảo: Vào đại học, vay ngân hàng để đi học, ra trường đúng hạn. Tại sao ra trường ba tháng rồi tôi vẫn thất nghiệp?

Năm 2010, tôi tốt nghiệp Đại học Bang San Diego, cứ tưởng sẽ bắt đầu được một sự nghiệp sáng giá trong ngành sale hay quản trị quốc tế nhưng cuối cùng lại vỡ nợ và phải về nhà. 

Tôi đã sai lầm khi cho rằng cầm một tấm bằng bốn năm đại học trong tay là đủ để bước chân qua cánh cửa của mọi công ty. Nếu bấy giờ là... những năm 1980 thì điều đó có thể, tiếc thay bây giờ đã là thập niên của năm 2010. 

Nói theo một nghĩa nào đó, tôi lại phải bắt đầu sự nghiệp giáo dục bản thân lại từ đầu. Vào đúng lúc thất nghiệp khó khăn ấy tôi đã tự bồi dưỡng những thói quen, kỹ năng giúp mình có cơ hội vươn tới công việc trong mơ.

Đọc và học không ngừng nghỉ

Tôi bắt đầu lao vào đọc những thứ liên quan tới kinh doanh, marketing và công nghệ. Do tình trạng tài chính bi đát, tôi không đủ tiền mua sách của Barnes & Noble, thế nên tôi đã làm những gì mà một sinh viên mới ra trường đang thất nghiệp nhưng đầy ắp tham vọng và nghị lực có thể làm: Ngày nào tôi cũng tới tận Barnes & Noble, cầm sách và đọc đến khi nào hết hoặc khi đôi mắt đã thấm mệt. 

Tôi đã đọc vô số sách nhờ cách "tiết kiệm" đó, tôi nói điều này không phải để khoe khoang mà chỉ để giải thích rằng, khi người ta khao khát một thứ gì đó, gần như không gì có thể cản đường họ. 

Có bậc thầy dẫn dắt để đi đúng đường

Một lần nọ tôi đọc được cuốn "One Simple Idea" của tác giả Stephen Key, chương đầu kể rằng ông lớn lên ở Bắc California, dần dần ông đã bước chân được đến thị trấn nông nghiệp nhỏ bé của Modesto để nuôi sống gia đình.

Tôi hết sức bất ngờ vì không thể tin rằng Stephen Key, tác giả yêu thích của tôi, người chủ tọa đàm của những cuộc hội thảo tôi từng tham gia, người đã thay đổi suy nghĩ của tôi về bán hàng bằng cold-calling (thuật ngữ chỉ việc tiếp cận khách hàng tiềm năng bằng điện thoại, tuy nhiên khách hàng thường không thích thú với việc này), hóa ra đã có một thời gian lâu dài sống ở ngay chính quê hương tôi.

Tôi đã bấm điện thoại cả tiếng đồng hồ để soạn cho ông một bức thư ngắn và ngày hôm sau thì nhận được lời phản hồi rất thân thiện. Mùa hè năm đó chúng tôi quen biết nhau. Sau ba năm, tới tận bây giờ, Stephen vẫn là người thầy, người bạn tuyệt vời, khuyên bảo và dẫn dắt tôi trong cả cuộc sống lẫn sự nghiệp.

Một trong những khó khăn cho những ai xuất thân từ vùng đất nhỏ đó là không có thầy giỏi về kinh doanh để học hỏi, họ nghĩ rằng trở thành một doanh nhân thành đạt là điều không thể. Vậy chẳng lẽ chỉ những người đến từ thành phố lớn mới thành công?

Không hề, chính Stephen từng sống ở vùng quê nhỏ của tôi đó thôi, ông đã thành công thì tại sao tôi lại không thể? Còn trên cả khuyên bảo và dẫn dắt, ông đã chứng minh cho tôi thấy rằng đường tới ước mơ không chỉ khả thi mà còn rất gần nữa.

Ông nói với tôi rằng thái độ làm nên thành công nhiều hơn cả bằng cấp hay quan hệ. Nói cách khác, ông đã tin tưởng tôi trước cả khi tôi dám đặt niềm tin vào bản thân.

Đừng ngần ngại đi xin lời khuyên

Arman, một người bạn đại học của tôi, được Google nhận vào làm việc. Một trong những điều tôi học được từ Stephen là đừng sợ cái việc đi xin lời khuyên, nhất là từ những người đang làm thứ mà bạn muốn.

Tôi bèn hỏi Arman làm thế nào cậu ấy vào được Google, liệu tôi có thể làm điều gì tương tự không. Arman chỉ cho tôi một cách rất hào hứng, còn giới thiệu tôi cho người anh em họ của cậu ấy đang làm tuyển dụng cho một start-up tên là Zimride. Công ty này vừa hay đang tìm kiếm nhân viên bán hàng cấp thấp.

Mấy tháng sau, tôi được Zimride phỏng vấn. Tuy thiếu kinh nghiệm nhưng cuối cùng tôi cũng được Zimride cho thử việc một tháng. Tôi đã có cơ hội, nếu làm việc chăm chỉ, vượt mục tiêu công ty đặt ra, tôi sẽ có thể được vào làm full-time.

Một tuần trôi qua, tôi được chủ tịch Johm Zimmer gọi vào nói chuyện. Tôi háo hức mong chờ được nghe chủ tịch chia sẻ về tầm nhìn, kế hoạch cho công ty và những gì tôi có thể góp sức. Nhưng mọi thứ không như tôi tưởng, hóa ra đội sale phải thay đổi cấu trúc, và vị trí của tôi bị xóa sổ.

Tôi mất việc, dù chủ tịch John có nhấn mạnh rằng điều đó không phải do biểu hiện của tôi không tốt. Mới được một tuần đã mất việc, tôi tới San Francisco để chuẩn bị cho kế hoạch khác.

Làm luôn đi! Không có "lúc khác" đâu!

Một tuần sau, tôi đã có mặt ở Palo Alto và ăn trưa cùng người bạn cùng phòng mới tên là Stefan. Để trấn tĩnh tôi, cậu ta giới thiệu rằng mình có vài người bạn ở Google, Facebook và không quên nhắc tôi ở Palo Alto có rất nhiều start-up, ví dụ như Waze, một trong những công ty lớn nhất làm về app giao thông và định vị. 
Tôi đã nghe nói nhiều về Waze nhưng trước đó cứ ngỡ công ty chỉ có ở Israel, nên tôi rất tò mò không hiểu văn phòng ở Mỹ sẽ như thế nào. Tôi lấy ngay điện thoại ra tìm kiếm trang chủ của Waze, và thấy công ty đang tuyển thực tập PR, chuyên phát triển các chiến dịch social-media và làm các nhiệm vụ marketing khác. Tôi đã có kinh nghiệm trong mảng này và tôi biết mình có thể làm được. 

Chỗ chúng tôi ngồi cách Waze có một đoạn. Ngay lập tức tôi tắt điện thoại, đứng dậy toan đến ngay văn phòng của Waze để lấy thêm thông tin về vị trí thực tập. Stefan nhìn tôi, gật đầu và cười: "Tôi thích thái độ đấy! Chúc may mắn!" Mười phút sau tôi quay lại với một tấm danh thiếp trên tay, tôi đã để lại thư thoại cho người tuyển dụng và sẽ e-mail cho anh ta tối nay.

Tôi không thể ngờ rằng, chính giây phút ấy đã mang lại cho tôi một cơ hội làm thay đổi cuộc đời vĩnh viễn. Và như bạn thấy đấy, giờ đây tôi là người lãnh đạo mảng kinh doanh tại Mỹ Latin, giám sát bán hàng và chiến lược cho Waze.

Nếu không trải qua những bài học từ khi còn đang thất nghiệp thì bây giờ tôi đã không ngồi đây mà viết những dòng này. Là một người mới bước chân vào nền kinh tế mới mẻ này, tôi đã phải đối diện với câu hỏi "Anh có bằng cấp ấy hả, thì sao?". Điều mà tôi học được chính là: phải học không ngừng nghỉ và luôn chủ động trong việc tìm kiếm người dẫn dắt và mối quan hệ.

Tôi học và đọc không ngừng. Dọc hành trình tôi đã gặp được những người chỉ đường rất sáng suốt và rộng rãi, họ đều nhấn mạnh tầm quan trọng của thái độ tích cực.

Nhưng có lẽ bài học quan trọng nhất trên con đường từ một sinh viên vỡ nợ tới một lãnh đạo sống ở New York chính là: Mọi chuyện chỉ là tạm thời. Tình trạng hiện tại dù có tốt hay xấu thế nào cũng sẽ không kéo dài mãi mãi. 

Người ta thường có sẵn những yếu tố nội tại để thành công: khát vọng và ý chí học tập. Ý chí ấy sẽ thúc đẩy người ta vươn tới những người thầy giỏi và những mối quan hệ có lợi. Họ chỉ cần tin tưởng vào quá trình mà thôi. Mà thông thường, tin tưởng - yếu tố đưa ta tới những cơ hội tuyệt vời - lại là việc khó khăn và thách thức nhất.
 Theo Infonet/Entrepreneur
Share:

Trang

Nổi bật

Giới siêu giàu kiếm tiền từ đâu?