Sau khi mở cửa hàng băng đĩa Virgin đầu tiên ở London, chúng tôi vét sạch túi được một số ít tiền đem mua một ngôi nhà xuống cấp ở vùng quê và biến sân bóng quần thành một phòng thu với tên gọi Manor.
Một ngày nọ, một kĩ sư từ Manor gọi cho tôi và nói anh đã phát hiện đoạn thu âm tuyệt vời từ một thiếu niên tên Mike Oldfield. Cậu ấy tự mình chơi mọi nhạc cụ. Cá tính âm nhạc của cậu bé ấy không lẫn vào đâu được. Hiển nhiên đây chính là một thiên tài.
Tôi đem cuốn băng tới các công ty băng đĩa: Mercury nói họ sẽ ra mắt nó nếu Mike thêm vào lời hát, điều vốn dĩ Mike không muốn từ đầu.
Cuối cùng, chúng tôi quyết định mở công ty thu âm của riêng mình. Chúng tôi đưa Mike đến sống tại Manor trong một tuần để thu âm các bản nhạc một cách hoàn chỉnh – và Tubular Bells trở thành ấn phẩm đầu tiên được Virgin ra mắt.
Virgin Records trở thành công ty thu âm độc lập lớn nhất thế giới, ký kết hoạt động với những ngôi sao như Janet Jackson, Genesis và Peter Gabriel.
Những gì đọng lại với tôi từ khoảnh khắc này chính là cảm giác tuyệt vời biết bao nhiêu khi giúp một người vô danh trở nên tốt nhất trong lĩnh vực của họ. Bạn phải chấp nhận rủi ro nếu bạn muốn thành công. Nó giúp chúng tôi tạo lập thói quen về sau này, luôn ủng hộ các doanh nhân trên con đường của họ.
Angie Hicks: Nhà sáng lập “Danh sách Angie”’, dịch vụ trực tuyến liệt kê và đánh giá uy tín các nhà thầu địa phương
Có vẻ như rất ít người trẻ muốn theo đuổi một sự nghiệp với kỹ năng thương mại thành thạo.
Với ý nghĩ này, tôi đã truyền cảm hứng vào tháng trước cho nhiều nhân viên làm tình nguyện của một trường công địa phương. Đó gần như là thời điểm các học sinh hoàn thành bài tập khám phá sự nghiệp, và tôi học được rằng rất ít người có những mẫu hình tượng thực tế cho những sự nghiệp ngoài giáo viên và bác sĩ.
Đó là khi tôi nhận ra “Danh sách Angie” có thể tạo ra sự khác biệt như thế nào.
Tôi và nhóm của mình đã tổ chức hội chợ hướng nghiệp tại ngôi trường đó. Những nhà cung cấp dịch vụ dành vài giờ để giới thiệu – và diễn giải – cho các học sinh lớp 5 và 6 về việc trở thành một người thay đổi xu thế, thợ điện, người vẽ phong cảnh, kĩ thuật viên HVAC, thợ sửa ống nước, họa sĩ, kỹ thuật viên xe hơi và người chăm sóc chó.
Chúng tôi đang mở rộng mô hình này tới nhiều trường và thành phố khác, kết hợp nó với hội chợ hướng nghiệp dành cho người trưởng thành hứng thú với những điều tương tự.
Tôi rất hứng thú với các khả năng. Trên hết, “Danh sách Angie” rất thích hợp để nhấn mạnh giá trị của giao thương và dịch vụ nhà ở, và để tạo ra sự khác biệt cho các công ty dịch vụ và cộng đồng của họ.
Logan Green: Đồng sáng lập kiêm CEO của Lyft
Có lẽ đây là kết quả đến từ việc lớn lên ở Los Angeles nơi mà các xa lộ ven biển biến thành bãi đỗ xe khổng lồ thay vì thực hiện đúng chức năng của nó.
Vào năm 2005, tôi đã đến Zimbabwe. Tôi hy vọng được truyền cảm hứng bởi con người và văn hóa ở đó, nhưng tôi không ngờ được truyền cảm hứng bởi cách họ di chuyển. Nó là một cách rất đơn giản. Bằng việc chia sẻ chuyến đi, cho thuê các quãng đường và đặt ra mức giá, mọi người đều có thể đi đến mọi nơi một cách hiệu quả mà không cần các hạ tầng như chúng ta đang có ở Mỹ.
Tôi biết cách thức tương tự có thể hiệu quả ở Mỹ. Và nó có thể thay đổi cách chúng ta nghĩ về việc đến nơi chúng ta muốn đến.
Ngày nay, chúng tôi đang xây dựng Lyft để trở thành một mạng lưới vận tải có giá phải chăng, đáng tin cậy và nhanh chóng. Một hệ thống sẽ làm việc rất tốt để mọi người sẽ xem sở hữu xe là một lựa chọn bởi vì không sở hữu một chiếc xe sẽ là cách tốt nhất để đi lại – cũng như ở Zimbabwe.
Russell Simmons: Đồng sáng lập của Def Jam Recording và Phat Farm, Sáng lập của Rush Communications
Yoga dạy bạn trở nên thuần thục nắm bắt khoảnh khắc như vậy, khi tâm trí bạn đang đắm chìm trong đó.
Tôi tập yoga mỗi ngày 1 tiếng 15 phút, và mỗi khoảnh khắc “aha” tôi có đều đến từ lúc này.
Tôi trở nên bình tĩnh và sáng tạo hơn. Tôi có rất nhiều phim, dự án truyền hình và tôi tạo dựng nhiều công ty hơn trước.
Hamdi Ulukata: Sáng lập kiêm CEO của Chobani
Tôi đến từ một gia đình làm nông người Kurd và khi cha tôi đến thăm, ông ta thúc tôi nhập phô mai đặc sản của người Kurd vào Mỹ. Ý tưởng nghe có vẻ điên rồ, nhưng tôi nghe theo lời ông và mọi người thích điều đó. Vì thế tôi tập trung vào việc làm phô mai ở vùng ngoại ô New York, nhận ra rằng trước đây người tiêu dùng không có nhiều lựa chọn tốt với giá phù hợp.
Tới một ngày, khi ngó qua hộp thư rác trong văn phòng, tôi thấy quảng cáo của một nhà máy sữa chua ở một làng ngoại ô New Berlin. Tôi bỏ qua nó, nhưng vài phút sau tôi lại nhìn vào thùng rác, tìm kiến nó. Đó là khoảnh khắc “aha” của tôi.
Tôi muốn làm loại sữa chua mẹ đã làm khi tôi lớn lên ở Anatolia, Thổ Nhĩ Kỳ: sữa chua chỉ dùng nguyên liệu tự nhiên mà rất ngon, giàu dinh dưỡng, tự nhiên và rất rẻ - “DNNA” của chúng tôi”.
Sứ mệnh của chúng tôi là làm ra các loại thực phẩm tốt hơn cho nhiều người hơn. Chúng tôi sẽ cho 10% lợi nhuận làm từ thiện, trả lại cho cộng đồng và trở thành đại diện cho những giá trị nhân văn mà chúng tôi luôn tin tưởng. Chobani sẽ là một công ty thực phẩm theo kiểu khác.
A.J. Khubani: Sáng lập kiêm CEO của TeleBrands (nhà sáng chế của chương trình truyền hình As Seen)
Đó là năm 1998 và tôi đang chơi xì dách tại sòng bài Resorts ở thành phố Atlantic, Mỹ. Vào thời điểm đó, chúng tôi chỉ bán kính mát hiệu AmberVision trực tiếp tới người tiêu dùng thông qua ấn phẩm và quảng cáo truyền hình. Tôi đang nói chuyện với một tay buôn và anh ta hỏi tôi làm gì để kiếm sống. Khi tôi nói với anh ta, anh ta nói, “Kính mát AmberVision. Thật ấn tượng, ai cũng biết về chúng”.
Đó là khoảnh khắc mà tôi nhận ra rằng tôi không chỉ bán một sản phẩm mà còn đang tạo ra một thương hiệu.
Khoảnh khắc này đã thay đổi đường sự nghiệp của tôi. Tôi đã đổi tên công ty mình thành TeleBrands và tiếp tục dùng DRTV (phương thức bán hàng trực tiếp qua truyền hình) để tạo thương hiệu và bán sản phẩm của chúng tôi tới nhà bán lẻ.
Trải qua gần 30 năm và các sản phẩm của TeleBrands đang được bán ở hơn 100 ngàn cửa hàng bán lẻ, chiếm tỉ trọng 90% trong mảng kinh doanh của chúng tôi.
Lauren Bush Lauren: Doanh nhân xã hội, nhà sáng lập kiêm CEO của FEED, tổ chức phi lợi nhuận đấu tranh chống lại nạn đói toàn cầu
Khi ở đại học, tôi có cơ hội tuyệt vời du lịch khi tham gia Chương trình Thực phẩm Thế giới của Liên Hiệp Quốc với tư cách là một phát ngôn viên của sinh viên. Tôi đã khám phá được đam mê của mình đó là đấu tranh xóa bỏ nạn đói toàn cầu. Nhưng tôi cũng dành nhiều năm nuôi dưỡng kĩ năng trong thiết kế và cảm thấy tự tin tôi có thể xây dựng một sự nghiệp thành công trong ngành thời trang.
Điều này làm tôi gặp khó khăn trong việc chọn giữa 2 con đường rất khác nhau.
Tôi thực sự nhớ khoảng khắc khi bước dọc đường Bắc Bondi, Úc, khi đó tôi chợt nhận ra mình không phải lựa chọn – tôi có thể hòa hợp kĩ năng và đam mê của mình.
Chiếc túi FEED đầu tiên được làm ra bởi nhận thức này.
Hiện tại, 10 năm kể từ khoảnh khắc “aha” đầu tiên của tôi, FEED đã cung cấp 87 triệu bữa ăn thông qua doanh số của một dòng sản phẩm túi và phụ kiện.
Và trong khi tôi chưa bao giờ nghe thuật ngữ “tiêu dùng có nhận thức” hay “kinh doanh xã hội” khi tôi tạo ra chiếc túi FEED đầu tiên, thực tế rằng sử dụng việc kinh doanh như một cơ chế để làm điều tốt là điều hoàn toàn bình thường mà tôi không phải người duy nhất nhận ra.
Tôi rất trân trọng khi được là một phần của cuộc vận động về cách doanh nhân tìm ra cách để kết hợp kĩ năng với những động lực của họ để thay đổi thế giới.
Kimora Lee: Sáng lập của nhãn hàng KLS và Baby Phat; nhà đầu tư mạo hiểm
Tôi trở thành một doanh nhân thành đạt khi tôi còn trẻ và đã xây dựng
Baby Phat từ con số 0 tới một thương hiệu tỷ USD. Tuy nhiên, ngay cả
vào lúc đó, kết hợp việc kinh doanh thành công như với gia đình của tôi
là một sự ưu tiên.
Điều quan trọng nhất đó chính là tôi kết hợp được gia đình lớn mạnh của mình với những nỗ lực kinh doanh của tôi. Tôi muốn trao quyền cho các phụ nữ khác để làm điều tương tự.
Trong sự tôn trọng đó, công ty mới Wolfe Lee của tôi và khoản đầu tư mới nhất của mình, nước tăng lực Celsius, là những thành viên mới nhất gia nhập gia đình của tôi.