Nếu không có một ý tưởng lớn
cho công ty của mình, bạn sẽ được xếp cùng nhóm với Sony, Boeing, HP hay
Walmart. Một nhóm không tệ, phải không?
Bạn đam mê với kinh doanh, nhưng khổ nỗi là bạn
không rủng rỉnh vốn và cũng chẳng có một ý tưởng đột phá nào trong đầu.
Hay đã là một doanh nhân và đang phải chật vật để duy trì công ty, đồng
thời suốt ngày dằn vặt mình vì quá vội vàng, không chịu suy nghĩ kỹ khi
bắt đầu kinh doanh?
Trong khi đó, ngôi trường
kinh doanh bạn từng theo học, cũng như bao ngôi trường khác ở Anh hay
Mỹ, luôn nói với bạn rằng: Hãy đưa ra một kế hoạch rõ ràng trước khi bắt
đầu kinh doanh, và một ý tưởng đột phá, khác biệt sẽ giúp bạn thành
công.
Sự thực có đúng là như vậy? Có thực sự là
bạn phải thật vĩ đại, với những ý tưởng đột phá tới mức làm thay đổi cả
thế giới không? Có thực sự là nếu bạn không khác biệt, bạn sẽ chết
không?
Có thể bạn sẽ không nghĩ vậy, nếu bạn biết rằng trên thực tế, đa số công ty hàng đầu thế giới được lập ra mà chẳng có ý tưởng cụ thể nào cả. Một
số ít khác thậm chí đã khởi đầu bằng những thất bại. Các công ty này
cũng không đạt được thành công trong kinh doanh bước đầu so với những
công ty đối thủ khác.
Nhiều
người cho rằng, một CÔNG TY VĨ ĐẠI phải được hình thành từ một “Ý TƯỞNG
VĨ ĐẠI” – một sản phẩm, dịch vụ đầu tiên mang tính đột phá và đem lại
thành công. Điều đó có thể đúng hoặc không.
Thậm chí một công ty thành công đôi khi lại bắt nguồn với một ý tưởng chả-đâu-vào-đâu.
Công ty công nghệ HP nổi
tiếng là một ví dụ. Được thành lập vào năm 1937, 2 nhà sáng lập HP:
Bill Hewlett và Dave Packard lúc đầu chẳng có kinh nghiệm kinh doanh cái
gì, họ cũng chẳng có một ý tưởng rõ ràng và cụ thể nào cho công ty. Tất
nhiên, họ cũng suy nghĩ rất nhiều về sản phẩm đầu tiên cũng như các cơ
hội thị trường, nhưng không có ý tưởng chủ đạo nào có thể là nguồn cảm
hứng để phát triển công ty cả.
Thế
là Bill và Dave quyết định cứ… mở công ty đã, sau đó mới xác định xem sẽ
xây dựng cái gì. Họ cứ thử nghiệm bất cứ điều gì, miễn là giúp họ đủ
tiền thanh toán điện nước và các chi phí duy trì hoạt động.
Một
trong những nhà đồng sáng lập vĩ đại nhất trong lịch sử bắt đầu kinh
doanh mà chẳng có ý tưởng nào trong đầu. Họ quyết định: Cứ mở đã rồi
tính
Một công ty hàng đầu đôi
khi cũng tư duy "dân dã" như vậy: cứ làm đi đã, còn lại tính sau. Nghe
thì có vẻ phi lý, nhưng lại rất đơn giản: Bạn có một ít tiền trong túi và điều bạn cần làm là bất cứ thứ gì khách hàng nghĩ là bạn có thể làm được.
Sản
phẩm của họ như đã nói ở trên, chẳng đi đến đâu cả, cũng chẳng có vị
trí nào trên thị trường. Thậm chí kể cả khi có được hợp đồng lớn đầu
tiên, HP vẫn tiếp tục phong cách không tập trung của mình, loay hoay
nhiều sản phẩm khác nhau cho đến khi họ bùng nổ từ những hợp đồng trong
chiến tranh giai đoạn 1940.
Sony cũng
vậy, Masaru Ibuka thành lập công ty của ông vào năm 1945, và hoàn toàn
chẳng có ý tưởng vĩ đại như sản xuất ra chiếc walkman cả.
Hàng
tuần, ông ngồi cùng nhân viên của mình để nghĩ xe công ty phải kinh
doanh cái gì để có tiền hoạt động tiếp. Kết quả là Sony sản xuất đủ thứ,
từ súp đậu ngọt, dụng cụ đánh golf cỡ nhỏ cho đến thước gấp. Sản phẩm
lớn đầu tiên của Sony là nồi cơm điện, thậm chí đã không vận hành suôn
sẻ và máy ghi âm của họ thì thất bại thảm hại trên thị trường. Để duy
trì và tồn tại, công ty đã phải khâu dây điện vào vải để làm miếng đệm
tạo sức nóng, “tuy thô kệch nhưng lại bán được”.
Khi mới thành lập, Sony thậm chí còn phải bán súp đậu ngọt hay thước gấp
Thậm chí, cả thương hiệu bán lẻ vĩ đại nhất thế giới, Wal-mart
cũng có một Sam Walton khởi nghiệp kinh doanh với một ý tưởng kém vĩ
đại. Ông bước vào kinh doanh chỉ với mong muốn được tự làm chủ, và với
chút kiến thức về bán lẻ.
Trong Made
in America, Sam Walton đã viết: “Rất nhiều người có ấn tượng rằng
Wal-mart là một ý tưởng vĩ đại tự dưng xuất hiện ở tôi, và ý tưởng đó đã
biến thành một thành công ngay lập tức. Nhưng thực ra cửa hàng
Wal-Mart đầu tiên chính là kết quả những cố gắng của chúng tôi từ năm
1945 – một thí nghiệm nữa mà thôi. Và cũng như mọi thành công khác, nó
mất tới 20 năm để có thể có được.
Kể
cả ý tưởng phân phối hàng hóa ở nông thôn, với giá rẻ của Wal-mart cũng
không phải đầu tiên. Họ chỉ làm tốt hơn đối thủ mà thôi.
Rất nhiều cái tên có thể kể ra: P&G lúc đầu chỉ là 1 trong 18 cơ sở sản xuất xà bông và nến ở Cincinnati, Philip Morris
ban đầu chỉ là một hiệu bán lẻ thuốc là ở London, Bill Boeing thậm chí
còn gặp thất bại đến mức ông phải chuyển sang bán đồ nội thất để tồn
tại.
Sự thực là chẳng có cái gì gọi
là "Huyền thoại về thành công ở các công ty số một cả". Họ có thể mở ra
mà chẳng cần tới một ý tưởng đột phá. Thậm chí lập ra một công ty từ một
“ý tưởng vĩ đại” có thể là một… ý tưởng kém, khi nghiên cứu cho thấy
những công ty có ý tưởng xuất sắc lại không thành công bằng.
Tất nhiên, tôi không nói những ý tưởng vĩ đại không dẫn tới thành công, tôi chỉ nói nó không mang vai trò quyết định mà thôi. Cũng
như trong câu chuyện ngụ ngôn giữa rùa và thỏ, các công ty hàng đầu
luôn xuất phát chậm chạp nhưng lại là người chiến thắng sau cùng.
Vì
vậy, nếu không có một ý tưởng lớn cho công ty của mình, bạn cũng đừng
lo lắng gì cả, vì lúc đó bạn sẽ được xếp cùng nhóm với Sony, Boeing, HP
hay Walmart. Một nhóm không tệ, phải không?
Bạn
có thể cho rằng, họ không có một ý tưởng cụ thể, nhưng họ có những con
người vĩ đại đằng sau đó, như là Sam Walton của Wal-mart chẳng hạn. Có
thể bạn đúng, nhưng thực tế, sở hữu một lãnh đạo vĩ đại trong đội ngũ
cũng không hẳn là chìa khó dẫn đến thành công của các doanh nghiệp kể
trên.
(Còn tiếp)
Theo Infonet