Kiến thức chứng khoán - Kinh nghiệm đầu tư chứng khoán

Hiển thị các bài đăng có nhãn doanh nhân singapore. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn doanh nhân singapore. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 13 tháng 9, 2016

Một mình, 4 năm và startup phát triển toàn cầu

“Aihui Ong nói về Love With Food bằng giọng nói đầy hào hứng, tự hào”, Michael Tegos miêu tả về nhà sáng lập “cô đơn” của startup 4 năm tuổi trong bài viết trên Tech in Asia. Aihui một mình xây dựng công ty, và giờ đây nó đang dần trở thành thương hiệu toàn cầu. 


Aihui Ong, người Singapore, tốt nghiệp khoa học máy tính tại Đại học quốc gia Singapore và là một kỹ sư phần mềm tại tập đoàn NCS, được nhiều công ty Mỹ săn đón. Thời điểm đó, hệ sinh thái khởi nghiệp vẫn chưa được nhắc đến tại Singapore trong khi bong bóng dotcom khiến nhiều công ty nghệ sụp đổ vào năm 2001, hậu quả kéo dài đến nhiều năm sau đó.

Khi chuyển đến công ty công nghệ Stateside tại Mỹ, Aihui làm việc với các phần mềm tài chính cho những công ty quốc tế, bao gồm cả General Motors và Sony. Nhờ những kinh nghiệm mới, những nhận thức và đánh giá về thị trường phân phối thực phẩm, Aihui cảm thấy mình có sứ mệnh mới. “Đó là một cột mốc quan trọng trong đời tôi”, nữ kỹ sư nói.

Mở cửa cho thương hiệu nhỏ

Love With Food ra đời vào năm 2012, sau khi Aihui nhận ra tình trạng thị trường đang “đóng cửa” với những cơ sở thực phẩm nhỏ, mới ra mắt, chưa có tên tuổi trên thị trường. Hầu hết những cơ sở này thất bại với lý do không tìm được nhà phân phối.

“Tại Mỹ và nhiều quốc gia khác, người tiêu dùng luôn có thể mua thực phẩm tại các cửa hàng tạp hóa, siêu thị…” , Aihui nói với Tech in Asia, “vấn đề xảy ra là những nơi đó có không gian trưng bày rất hạn chế. Do đó rất nhiều sản phẩm mới sẽ bị từ chối bởi cửa hàng phải trưng bày cho các thương hiệu lớn”.

Startup của Aihui đóng vai trò như một dịch vụ ký gửi những hộp đựng thực phẩm tự nhiên, hữu cơ, và không chứa gluten. Tất cả đều là những thương hiệu thực phẩm nhỏ nhưng mong muốn được ra mắt khách hàng.

Quan trọng hơn, startup này thu thập dữ liệu về sở thích của người tiêu dùng, những phản hồi về từng sản phẩm cụ thể, cùng nhiều thông tin hữu ích khác. Sau đó, công ty sẽ bán lại những dữ liệu này cho các đối tác sản xuất và hưởng lợi từ những hiểu biết của mình.
Startup Love With Food doanhnhansaigon
Love With Food mang sản phẩm của các hãng thực phẩm nhỏ đến tận tay khách hàng

Đây là sứ mệnh quan trọng nhất của công ty ngay từ ngày thành lập. “Khởi đầu từ nền tảng kỹ sư tài chính, tôi biết dữ liệu quan trọng như thế nào. Rất nhiều công ty thực phẩm gọi chúng tôi để có thông tin người tiêu dùng hiểu biết thế nào về steroid – chất béo hữu cơ có nguồn gốc tự nhiên hoặc tổng hợp”, nhà sáng lập kể.

Kiếm tiền từ dữ liệu đóng góp 10% doanh thu của Love With Food, khi công ty bắt đầu tính phí vào năm ngoái. Và Aihui hy vọng việc kinh doanh dữ liệu sẽ mang lại khoảng một nửa doanh thu trong năm 2016.

Cuối cùng, startup Love With Food đóng góp tác động xã hội khi góp thêm vào “ngân hàng thực phẩm” của nước Mỹ những món ăn giá trị, nhất là ngành thực phẩm trực tuyến. Và công ty đang trên đà mở rộng mô hình ra toàn cầu. Đồng thời, công ty trong quá trình phối hợp với mạng lưới ngân hàng thực phẩm toàn thế giới, vì thế, nó có thể cung cấp thực phẩm cho nhiều nước. 

Cho đến nay, Love With Food đã gọi vốn được 4 triệu USD trong vòng tài trợ từ bên ngoài và đã mua 4 startup khác như dịch vụ bữa ăn không chứa gluten G-Free Foodie Box Club, nhà cung cấp thực phẩm Taste Guru. Doanh thu năm ngoái là 4,5 triệu USD và trong năm 2016, dự kiến tăng gấp đôi, khoảng 10 triệu USD. Tuy nhiên, nhà sáng lập không tiết lộ số khách hàng của công ty.

Công ty cũng có thể lôi kéo Netflix vào cuộc và mở rộng thị trường ra 25 quốc gia mới vì đã nhìn thấy nhu cầu của vùng đất mới này. Tại Mỹ, Love With Food có quy mô đủ để có thể đàm phán mức giá giao hàng tốt hơn. “Chúng tôi đủ lớn để có sức đàm phán mạnh mẽ hơn với những hãng vận tải Mỹ”, nữ CEO Food With Love tự tin cho biết.

Tự tin, dù một mình hay một đội

Love With Food ra đời như một dự án độc lập. Khi Aihui hình thành ý tưởng cơ bản, cô tự học Ruby on Rails (Framework phát triển ứng dụng cho web) nhằm thiết lập các dịch vụ trên web. Sau đó, Ong Aihui thành lập công ty, xây dựng trang web, tiếp cận các nhà sản xuất thực phẩm và tự mình xây dựng một fanpage Facebook với 70.000 thành viên. Khối lượng công việc đó được hoàn thành trong sự làm việc hăng say, cả ngày lẫn đêm của nhà sáng lập.

Khi tìm đến quỹ 500 Startups, Ong Aihui nhận được câu hòi rằng bà sẽ quản lý công ty một mình như thế nào. Nữ doanh nhân trẻ đáp: “Hãy tài trợ cho tôi, tôi sẽ dạy bạn biết cách phải làm như thế nào”.
Aihui trình bày dự án startup với quỹ 500 Startups

Cũng vào năm công ty được thành lập, Love With Food hoàn thành chương trình accelerator của 500 Startups – Chương trình giúp doanh nghiệp startup trưởng thành nhanh hơn, sớm đưa sản phẩm ra thị trường, tìm được khách hàng và nhà đầu tư (NĐT).

“Tôi không bao giờ cảm thấy rằng bởi vì tôi là một kỹ sư thì tôi không thể bán hàng hay tiếp thị sản phẩm”, Ong Aihui nói. Là một nhà sáng lập độc lập, bà phải gánh vác hàng tấn công việc chỉ một mình. Bây giờ với một nhóm 20 người, “cuộc sống không còn đơn giản nữa”. 

“Tôi đang ở thời điểm chuyển tiếp từ một founder trở thành CEO”, Ong Aihui nói. Là một người sáng lập, bạn được phép “quăng mình” vào những cuộc thử nghiệm để xem điều gì là hiệu quả. Là một CEO, bạn phải học cách ủy thác, quản lý, và hiểu rằng bạn chính là hình ảnh của công ty.

“Việc không được tự tay tạo nên những sản phẩm cốt lõi, phải chuyển giao nó cho người khác là một thử thách với tôi. Bởi tôi là một nhà sáng lập độc lập, và tôi thích kiểm soát”, bà cười về những khó khăn hiện tại. Vì vậy, để chắc chắn công ty đi đúng định hướng, Aihui cho biết bà sẽ tổ chức các cuộc họp thường xuyên để cập nhật tình hình, lập mục tiêu quan trọng cần hướng đến trong từng tháng.
“Tôi đã từng làm mọi công việc mà mỗi nhân viên đang làm, vì thế tôi có thể đồng cảm với những khó khăn mà họ phải trải qua. Nhưng cũng vì thế mà không có ai có thể nói dối tôi được”, Aihui tự tin.

Phát triển không bằng cạnh tranh

Tại thị trường Mỹ và Singapore đã tồn tại dịch vụ cung cấp những hộp thực phẩm theo “thuê bao”. Đó là Nature Box ở Mỹ, họ email cho khách hàng hằng tuần về những bữa ăn nhẹ lành mạnh. Tại đảo quốc sư tử, mô hình tương tự có tên là BoxGreen.

Tuy nhiên, Aihui không nghĩ rằng Love With Food cạnh tranh với những công ty đó. “Họ có những sản phẩm mang thương hiệu riêng khi xây dựng những nhãn hiệu thức ăn độc quyền. Trong khi đó, chúng tôi đang xây dựng một nền tảng khám phá thị trường”, bà giải thích.

"Đối với tôi, chìa khóa chính là để xây dựng nền tảng khám phá mới cho khách hàng, đó là trở thành kênh lớn bán hàng lớn nhất của các công ty thực phẩm, và hướng trực tiếp tới người tiêu dùng”, nữ doanh nhân chia sẻ về mô hình hoạt động của Love With Food. 

>> Tự thân lập nghiệp thành triệu phú, và tôi sẽ chỉ cho bạn 3 cách duy nhất để trở nên giàu có

TĂNG KHÁNH
Doanh Nhân Sài Gòn
Share:

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

Tuyển 80% nhân viên là người già, công ty này không có đối thủ

Ai ai trên đảo quốc sư tử cũng đều biết đến thương hiệu đồ ăn nhanh Old Chang Kee có tuổi đời còn “già” hơn cả tuổi độc lập của Singapore.

http://www.blogchungkhoan.com/p/tu-van-dau-tu-chung-khoan.html
 Chủ tịch Han Keen Juan rất thích đứng quầy bán hàng để tiếp xúc với khách hàng

Tiền thân Old Chang Kee (OCK) chỉ bán món bánh cà ri có nhân được nhồi đủ vị, sau này các món chiên rán, xiên que mới được đưa thêm vào thực đơn và khiến người dân nơi đây không khỏi xuýt xoa với vị cay nóng đặc trưng của cà ri thơm phức.

Tính đến nay, OCK đã có hơn 70 cửa hàng rải khắp đảo quốc và gần 40 cửa hàng tại Malaisia, Indonesia và Úc. Thế nhưng bạn dễ dàng bắt gặp những “người già” đứng quầy hàng khắp mọi nơi, trái ngược với đội ngũ nhân viên trẻ đẹp của các nhãn hàng khác.

Đây là chiến lược không giống ai giúp cho vị chủ tịch Han Keen Juan nhanh chóng đưa thương hiệu OCK “vượt biên” ra ngoài thế giới.

Người già trung thành và đáng tin cậy

Hơn 80% nhân viên đều trên tuổi 45 mà một nửa trong số họ đều từng là người thất nghiệp tạm thời hoặc không thể tìm được việc làm suốt thời gian dài.
Cô Lee Suan Tee – Giám sát sản xuất đã gắn bó với công ty từ 1987
Cô Lee Suan Tee – Giám sát sản xuất đã gắn bó với công ty từ 1987

Không chỉ là nhà lãnh đạo từ bi, Han Keen Juan còn khiến đội ngũ nhân viên cảm phục vì thường xuyên xắn tay áo vào bếp chiên đồ ăn.

Dần dần, tần suất tuyển dụng người mới của ông vơi đi đáng kể do những người già tìm được công việc đích thực và trung thành với công ty của ông.

Không chỉ là những người đáng tin cậy, người già còn rất biết nghe lời và ít khi phàn nàn về công việc hơn giới trẻ.

Thêm vào đó, họ luôn nở nụ cười thân thiện và hiền từ như những người thân của bạn vậy.
Gu thưởng thức và bàn tay khéo léo ăn đứt người trẻ

Thông thường những đứa trẻ đều thích ăn những món do người lớn tuổi nấu nướng, vì gu thưởng thức của họ dày dặn và tinh tế hơn.
OCK đã đánh trúng tâm lý từ người già đến trẻ nhỏ khi đặt các “bà tiên” xuất hiện nổi bật nhất giữa gian hàng.
OCK đã đánh trúng tâm lý từ người già đến trẻ nhỏ khi đặt các “bà tiên” xuất hiện nổi bật nhất giữa gian hàng.

Trẻ con thấy người già thì cảm thấy rất tin tưởng và muốn rảo bước tới ủng hộ, người lớn thì có cái nhìn thiện cảm hơn và dần cũng cảm nhận được sự ấm áp, thân thiện từ những người bán hàng lớn tuổi này.

Một không gian gia đình ấm cúng như ông bà đang chuẩn bị món ăn cho con cháu hay như những người bạn già đồng cảm cùng nhau.

Tiết lộ thú vị nữa khi ông Han cho biết: Hàng năm chúng tôi đều tổ chức cuộc thi tay nghề giữa các nhân viên. Ngạc nhiên là đội lớn tuổi luôn dành chiến thắng trong phần thi nhanh tay phục vụ khách hàng. Họ có thể “giải quyết xong” 25 đơn hàng chỉ trong vòng 5 phút trong khi người trẻ mất gấp đôi thời gian đó.

Thế mới biết, người lớn tuổi không chỉ có kinh nghiệm sắp xếp thứ tự công việc mà còn vô cùng khéo léo trong việc làm hài lòng khách hàng.

Họ không làm việc vì tiền

Trong khi người trẻ làm việc vì tiền thì người già lại coi công việc làm niềm vui và muốn đóng góp cho gia đình họ.
http://www.blogchungkhoan.com/p/tu-van-dau-tu-chung-khoan.html
Khi bạn đang lâm vào cảnh thất nghiệp và có một công ty trịnh trọng mời bạn đến làm việc. Nó không chỉ là kiếm cơm mà như thể bạn còn làm vì trả ơn và đóng góp lại lợi ích cho ông chủ của bạn.

Thêm vào đó, người già tìm niềm vui mọi nơi mọi lúc, chẳng có gì ngăn cản được họ cười khi tuổi trẻ của họ đã bận lo toan đủ thứ trên trời.

Họ đơn giản muốn hạnh phúc lúc tuổi xế chiều và sẵn sàng truyền cảm hứng cho những người trẻ để vui sống mỗi ngày.

OCK đang tiến bước sang các nước láng giềng có gu ẩm thực tương đồng nhau và chắc chắn đội ngũ nhân viên già của họ sẽ khiến người trẻ phải theo gót dài dài.

Hoàng Hà
Theo Trí Thức Trẻ 
Share:

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

3 nhân tố viết nên “câu chuyện khởi nghiệp” Singapore

Giám đốc điều hành Innosight, một doanh nghiệp tư vấn sáng tạo và đổi mới nổi tiếng toàn cầu, đồng thời là tác giả của cuốn Sách đen về sáng tạo, cho rằng có 3 nhân tố tạo sức mạnh cho Singapore trở thành trung tâm khởi nghiệp.


Nội dung nổi bật:

- Giống như thung lũng Silicon, Singapore có những viện nghiên cứu tốt và ít điều khoản hạn chế nhân viên sau khi nghỉ việc áp dụng kiến thức hoặc kỹ năng trong kinh doanh.

- Các công ty mới có thể được thành lập dễ dàng chỉ sau vài giờ, nếu không nói vài phút. Các tài sản sở hữu trí tuệ được tôn trọng và bảo vệ, luật lệ của Singapore vô cùng minh bạch.

- Vào năm 2008, dưới Khung quốc gia về Khởi nghiệp và Sáng tạo (NFIE), Chính phủ Singapore đã tung ra Quỹ đầu tư mạo hiểm giai đoạn phát triển doanh nghiệp thời kỳ đầu.



Scott Anthony viết trên HBR.org:

Khoảng hơn 5 năm trước, khi tôi nói với các nhà đầu tư mạo hiểm tại Mỹ kế hoạch chuyển đến Singapore cùng với gia đình để quản lý các hoạt động đầu tư và ươm mầm của Innosight tại Singapore, phần lớn câu trả lời tôi nhận được từ họ là: “Anh thật điên rồ! Tạo sao lại là Singapore? Anh sẽ không bao giờ thấy được một doanh nghiệp khởi nghiệp nào hấp dẫn ở đó đâu”.

Tôi thừa nhận điều đó. Bởi vào thời điểm tôi đến quốc đảo xinh đẹp này, bối cảnh khởi nghiệp của Singapore không có gì hấp dẫn cả. Nhưng những điều kiện sẵn có của Singapore lại rất chín muồi cho một làn sóng khởi nghiệp phát triển.

Giống như thung lũng Silicon, Singapore có những viện nghiên cứu tốt và ít điều khoản hạn chế nhân viên sau khi nghỉ việc áp dụng kiến thức hoặc kỹ năng trong kinh doanh. Các học giả cho rằng đây có thể là động cơ chính thúc đẩy sáng tạo.

Giống như Israel, Singapore rất nhỏ, với những nguồn lực thiên nhiên hạn chế, điều này đồng nghĩa với việc để tăng trưởng kinh tế đòi hỏi phương pháp tiếp cận vĩ mô và sáng tạo.

Cả Israel và Singapore đều có chính sách nhập cư cởi mởi với những nhân công lành nghề, và cả hai đều có chế độ bắt buộc tòng quân với tất cả nam giới. Dan Senor và Saul Singer – các tác giả của cuốn Quốc gia khởi nghiệp đã cho rằng, chế độ quân sự của Israel chính là nền tảng tạo ra sáng tạo cho quốc gia khởi nghiệp này.

Những người chỉ trích lại cho rằng “hãy thử nêu tên một doanh nghiệp khởi nghiệp của Singapore, bạn sẽ khó có thể nêu tên một doanh nghiệp nào”.

Đây cũng có thể nói là một nhận định công bằng.

Quay trở lại năm 2010, nếu như bạn hỏi những người dân Singapore về một doanh nghiệp khởi nghiệp tại quốc đảo này, họ có thể sẽ dừng lại một chút, sau đó sẽ đề cập đến Creative Labs. Đó là công ty tiên phong trong thị trường sản phẩm âm thanh, và thậm chí đánh vào thị trường mp3 trước cả Apple.

Creative Labs được thành lập năm 1981 và phát triển đến đỉnh vào khoảng 1 thập kỷ trước, trước khi xuống dốc một cách thảm bại.

Tôi đã mang suy nghĩ cẩn trọng này đến Singapore vào tháng 3/2010. Thời điểm đó, thực sự rất khó tìm ra những doanh nghiệp tốt để đầu tư.

Nhưng, tới Singapore vào thời điểm hiện tại, năm 2015, bạn sẽ thấy một quốc đảo chuyển mình hàn toàn. Có hàng tá, nếu như không muốn nói là hàng trăm, các doanh nghiệp khởi nghiệp thú vị, tập trung trong toà nhà “Block 71”, một toà nhà gần INSEAD - trường đại học kinh doanh hàng đầu, Trường đại học quốc gia Singapore (NUS) và các khu vực nghiên cứu và phát triển sáng tạo được chính phủ bảo trợ như Fusionoplis and Biopolis.

Tờ Economist đã gọi toà Block 71 của Singapore với tên gọi ưu ái là nơi có “hệ sinh thái khởi nghiệp dày đặc nhất thế giới”.

Năm đầu tiên tôi tới Singapore, cứ mỗi vài tháng, chúng có ta có thể nghe về một doanh nghiệp lên sàn chứng khoán rồi lại bị thâu tóm. Ngày nay, dường như điều này diễn ra mỗi tuần; đầu tư mạo hiểm và khu vực công nghệ tăng từ dưới 30 triệu USD tới hơn 1 tỷ USD năm 2013. Và chúng tôi đếm có 10 doanh nghiệp ra khỏi thị trường trong năm 2014. Có những thương vụ được gọi là nhỏ theo chuẩn toàn cầu, như vụ nhà cung cấp dịch vụ chat Zopim bị mua lại với giá 30 triệu USD. Nhưng cũng có những vụ thâu tóm khác như Viki của Singapore được Ratuken của Nhật mua lại với giá 200 triệu USD.

Có thể nói, căn cứ vào bối cảnh khởi nghiệp trì trệ trước kia, Singapore đang vươn lên với tốc độ chóng mặt. Trong khi chính phủ các quốc gia trên khắp thế giới đang cố gắng thúc đẩy làn sóng khởi nghiệp để tạo công ăn việc và tạo ra những đột phá cho nền kinh tế, dưới đây là 3 lý do tôi cho rằng đã cùng nhau tạo điều kiện cho câu chuyện khởi nghiệp của Singapore.

1. Môi trường kinh doanh thân thiện

Singapore thường xuyên được xếp là một trong số những thành phố dễ dàng nhất trên thế giới để bắt đầu công việc kinh doanh. Tất nhiên là có những quy định phải tuân theo, nhưng chúng được trình bày rõ ràng và dễ dàng thực thi.

Các công ty mới có thể được thành lập dễ dàng chỉ sau vài giờ, nếu không nói vài phút. Các tài sản sở hữu trí tuệ được tôn trọng và bảo vệ, luật lệ của Singapore vô cùng minh bạch.

Nhập cư không chỉ là chủ đề nóng đối với các quốc gia phát triển phương Tây mà cả Singapore. Tuy nhiên, Singapore tạo điều kiện cho những cá nhân có học thức và kỹ năng cao nhập cư và làm việc tại nước này, và bạn cần có một điều kiện nhất định để có thể trở thành doanh nhân.
Block 71 - "ngôi nhà" của cộng đồng khởi nghiệp ở Singapore

2. Sự tham gia nghiêm túc của chính phủ vào cuộc chơi khởi nghiệp

Các doanh nhân Singapore được tận dụng một danh mục các nguồn trợ cấp và các chương trình liên quan của chính phủ hỗ trợ họ giai đoạn phát triển ban đầu.

Vào năm 2008, dưới Khung quốc gia về Khởi nghiệp và Sáng tạo (NFIE), Chính phủ Singapore đã tung ra Quỹ đầu tư mạo hiểm giai đoạn phát triển doanh nghiệp thời kỳ đầu.

Sáng kiến trên, được truyền cảm hứng từ một chương trình liên kế giữa chính phủ Mỹ và Isreal, cho phép 5 doanh nghiệp đầu tư mạo hiểm nhận được quỹ từ chính phủ.

Một năm sau, chúng tôi, Innosight, đã hợp tác với chính phủ để phát triển một chương trình mới dưới khung NFIE.

Được lồng ghép vào Lộ trình ươm mầm khởi nghiệp công nghệ của chính phủ Singapore, chương trình mới này đã giúp thu hút làn sóng đầu tư vào quốc gia này bằng việc tăng 85% vốn trong mỗi doanh nghiệp khởi nghiệp nếu như các nhà đầu tư đổ tiền vào 15%.

Mức độ ủng hộ này của chính phủ Singapore là vô cùng quan trọng đối với chúng tôi. Innosight đã luôn luôn quan tâm đến đầu tư mạo hiểm. Nhưng là những nhà đầu tư chưa từng có kinh nghiệm đầu tư mạo hiểm vào một quốc gia xa hàng nghìn dặm, chúng tôi sẽ khó có thể phát triển được nếu không có sự hậu thuận về tài chính cần thiết để xây dựng một danh mục đầu tư mạnh từ chính phủ.

Thật là khó để tạo ra một hệ sinh thái chỉ qua một đêm, tuy vậy, sự nỗ lực bền bỉ của chính phủ Singapore đã tạo ra sự thúc đẩy thực sự nghiêm túc cho nền khởi nghiệp tại quốc gia này.

3. Tận dụng rộng rãi nguồn lực mềm để đấu tranh với các rào cản vô hình đối với khởi nghiệp

Có một quan niệm chưa đúng rằng những doanh nhân khởi nghiệp sẵn sàng chấp nhận rủi ro là vì họ không có gì để mất. Trên thực tế, các nghiên cứu chỉ ra rằng nhân tố tiên quyết để dự đoán liệu một người có thể trở thành doanh nhân hay không chính là liệu người này có nhận được quyền thừa kế tài sản hay trao tặng gì hay không.

Sự phát triển chóng của nền kinh tế Singapore trong 50 năm qua cho thấy rằng rất nhiều công dân Singapore đủ giàu có để khởi nghiệp, thay vì chấp nhận rủi ro vì không có tài sản gì để mất.

Trong những năm gần đây, những lãnh đạo trong chính phủ Singapore đã không ngừng nói về tầm quan trọng của khởi nghiệp. Chẳng hạn, Thủ tướng Lý Hiển Long đã từng đăng tải trên Facebook về đề tài này. Các trường đại học quốc gia không ngừng thúc đẩy sáng tạo. Trường quốc gia Singapore có một chương trình đưa sinh viên ra nước ngoài để có được những kinh nghiệm làm việc trong những trung tâm khởi nghiệp khác trên toàn cầu. Tập đoàn truyền thông quốc gia MediaCorp đã tiết lộ với tôi rằng họ bắt đầu một chương trình truyền hình về tôn vinh văn hoá khởi nghiệp.

3 nhân tố trên tạo ra một chu kỳ, để các doanh nhân đạt được thành công lại muốn thành công tiếp theo. Chẳng hạn, năm 2010, Melvin Yuaun đồng sáng lập công ty công nghệ YFind – một công ty chế tạo thiết bị có thể xác định chính xác vị trí của một người trong một toà nhà bằng việc theo dõi tương tác điện thoại của họ với các điểm phát Wifi.

Innosight đã đầu tư vào công ty này năm 2012, thông qua quỹ đầu tư của chúng tôi, và chính phủ Singapore đóng góp 85% số tiền. Sau đó, nhà cung cấp dịch vụ của Mỹ, Ruckus Wireless đã nhanh chóng thâu tóm công ty này vào năm 2013.

Yuan đã thu được lợi trong thương vụ đó và dường như đã bị “nhiễm” tư tưởng khởi nghiệp. Anh ta sắp sửa tiếp tục thành lập một công ty khác, phát triển cách thức đột phá giúp mọi người tìm kiếm nghệ thuật thực sự thông qua việc tìm ra những tài năng chưa được khám giá trên khắp thế giới.

Một số doanh nhân Singapore thành đạt khác đang bắt đầu đầu tư vào thế hệ khởi nghiệp mới. Chẳng hạn, Hian Goh, người trong năm 2005 đã đồng sáng lập Asian Food Channel, và năm 2011 đầu tư vào Chope - một cổng thông tin giúp đặt chỗ tại các nhà hàng ở Châu Á. Sau khi đầu tư và mua lại các công ty, Goh đã bắt đầu một quỹ đầu tư mạo hiểm của riêng mình để đổ tiền vào các doanh nghiệp mới khởi nghiệp trong khu vực.

Các nhà đầu tư toàn cầu cũng đang hết sức chú ý đến thị trường khởi nghiệp Singapore. Các quỹ đầu tư lớn toàn cầu như Sequoia và DFJ cũng đang bắt đầu các hoạt động tại Singapore. Rất nhiều nhà đầu tư coi Singapore như bàn đạp để tiếp cận các thị trường mới nổi như Indonesia, Philippines và Việt Nam. Rộng hơn nữa, trong số 156 công ty phần mềm được thành lập kể từ năm 2003 nay có giá trị hơn 1 tỷ USD, gần 1/3 là các doanh nghiệp khởi nghiệp Châu Á.

Và nếu như 5 năm tiếp theo, Singapore sẽ chứng kiến tốc độ tăng trưởng tương tự 5 năm vừa qua, tôi kỳ vọng sẽ có ít câu hỏi hơn xoay quanh lý do tại sao Singapore lại là thị trường nóng cho khởi nghiệp.

Theo Doanh Nhân Sài Gòn
Share:

Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

Từ rửa bát thuê trở thành triệu phú

Từ một cậu bé nghèo khổ rửa bát thuê, Andy Ong đã trở thành triệu phú Singapore khi mới 26 tuổi. Ông từng kiếm được 30 triệu USD chỉ trong một buổi sáng nhờ sự quyết đoán.


Góp mặt trong một sự kiện mới đây tại TP HCM, dù ở tuổi 45 - Andy Ong, một trong những triệu phú nổi tiếng của Singapore vẫn toát lên vẻ trẻ trung với mái tóc rất sành điệu. Nhìn ông tràn trề nhiệt huyết của một con người “3 trong một”: nhà báo, giảng viên kiêm doanh nhân.

6 tuổi, gia đình Ong bị bố bỏ rơi, mẹ ông đơn thân nuôi 5 người con trong hoàn cảnh nghèo khó. Kể từ khi 15 tuổi, ông đã phải đi làm phụ bếp, rửa chén cho nhà hàng để có tiền đi học cho tới tận lúc ra trường.
Khi đi ngang qua những tòa nhà chọc trời, ông buột miệng: “Thật tuyệt nếu mình có một tòa nhà như thế”. Ong luôn khao khát trở nên giàu có. Nghe lời mẹ dạy “nếu muốn giàu thì con phải học hành và làm việc thật chăm chỉ”, ông thực hiện điều đó cần mẫn mỗi ngày và mong chờ thầy giáo dạy cho cách làm giàu. Cho đến khi tốt nghiệp Đại học Quốc gia Singapore, ông sợ hãi và tự hỏi “Chỉ vậy thôi đó à?”.

Andy Ong là một trong 10 triệu phú trẻ tuổi tay trắng làm nên tại Singapore, tác giả của nhiều cuốn sách kinh tế bán chạy nhất này  sở hữu doanh nghiệp trên nhiều lĩnh vực: giáo dục, nhà hàng, khách sạn, bất động sản... ở Đông Nam Á với doanh thu hơn 100 triệu USD/năm.

Ong nhận ra những kiến thức từ sách vở là không đủ, muốn giàu có thì phải học thực tế từ những người có tài sản lớn. Ông suy nghĩ: “Muốn tiếp cận những người giàu như vậy thì có một ngành nghề thích hợp là làm phóng viên chuyên viết về những doanh nhân thành đạt”.

Sau đó, ông trở thành quản lý biên tập của một tạp chí kinh tế sau 8 lần được tiến cử thăng chức. Khi khủng hoảng kinh tế năm 1997 xảy ra, ông chủ sợ Andy Ong thay thế vị trí của mình nên đã sa thải ông.

“Tôi cảm thấy vô cùng kinh khủng, nhưng cũng phải tự trấn an: 'Một là chìm hai là bơi’ nên quyết định tự thành lập doanh nghiệp riêng. Tôi đúc kết được hai điều: Làm sao sử dụng kiến thức, hiểu biết của mình để làm ra tiền và phải có kiến thức về đầu tư để tiền kiếm được sinh sôi, nảy nở ”, ông nói.

Với 10.000 USD tiền tiết kiệm và 20.000 USD vay vốn ngân hàng, ông thành lập Tạp chí Kế hoạch tài chính châu Á chỉ với 2 thành viên. "Tôi tự mình đi bán quảng cáo với danh sách liên lạc, mối quan hệ trong lĩnh vực tài chính đã tạo dựng được. Tôi cảm thấy thật khó để tồn tại nếu chỉ trông chờ vào quảng cáo, nên đã mở thêm các hoạt động tổ chức sự kiện về hội thảo kinh tế, hay sự kiện xuất bản sách”, Ong chia sẻ.
Tạp chí chia nhân sự quản lý thành nhiều nhóm kết hợp cùng đội ngũ làm bán thời gian để phát triển theo đường hướng đã vạch ra. Chỉ trong vòng 5 năm, doanh thu công ty của Ong từ vài trăm nghìn đã tăng lên vài triệu USD. Năm 2003, ông bán nó cho một công ty Mỹ.

Andy Ong chia sẻ niềm đam mê lớn nhất của mình là bất động sản. Ông đầu tư bằng cách mua những cửa hàng buôn bán trên những con phố sầm uất. Năm 2002, ông mua một cửa hàng trên đường Club giá 2,2 triệu USD và sau này bán lại với giá gần 6 triệu USD.

Casey Tan, trợ lý của Andy Ong kể về một phi vụ kiếm tiền “đau tim” của ông chủ:  Ong đã quyết đoán mua một tòa nhà cũ hơn 40 triệu USD và đặt cọc trước một triệu USD. Ông trấn an nhân viên của mình “hãy chờ, và chúng ta không cần làm gì cả”. Sau 4 tiếng đặt cọc, ông Andy bán lại tòa nhà đó với giá cao ngất ngưởng và lãi hơn 30 triệu USD chỉ trong một buổi sáng.

“Bạn phải điên một chút để thành công trong thế giới hỗn loạn này. Mỗi lĩnh vực mới đều có sự hấp dẫn thú vị. Trong con mắt những người tìm kiếm cơ hội thì khủng hoảng kinh tế là thời cơ rất tốt. Kinh tế thăng trầm không kiểm soát được, sự khác biệt là ta có kiếm tìm được cơ hội, mua được những doanh nghiệp tiềm năng với giá thấp hơn hay không”, Ong chia sẻ và còn nhấn mạnh thêm rằng thời điểm tốt nhất để một người khởi nghiệp là khi đang có một công việc ổn định.

Năm 2002, Singapore có xu hướng mở trường để thu hút nhân tài. Hội đồng phát triển kinh tế đã hỗ trợ quỹ cho Ong mở trường học. Ông vận động đối tác để có một triệu USD thành lập học viện ERC (Entrepreneur Resource Centre) vào năm 2003 và bỏ ra 5 triệu USD cải tiến trường tiểu học River Valley thành một khuôn viên cho 1.600 học viên.

Ông nhận thấy rằng khi kinh tế khủng hoảng, không có nhiều việc làm sẽ phát sinh nhu cầu học nhiều hơn. Bên cạnh đó, những đối tượng có việc làm cũng muốn tri thức cao hơn để giữ vị trí của mình. Từ nhu cầu của thị trường, Andy Ong kiên trì khởi nghiệp và được thị trường đón nhận. Thành lập ERC, Andy Org đặt ra mục tiêu là đào tạo doanh nhân, nên những hoạt động kinh doanh của sinh viên được khuyến khích rất nhiều.
“Có 3 dạng người ở trên thế giới: Người luôn tìm kiếm khả năng, đam mê bản thân để tạo ra cơ hội cho bản thân; nhóm thứ 2 là người nhìn thấy cơ hội nhưng cứ đứng đó suy nghĩ, suy nghĩ, suy nghĩ... Ba năm sau nhìn lại họ mới tiếc 'phải chi lúc đó mình làm được như vậy’". Nhóm thứ 3 lớn lên nhìn xung quanh mà không hề nhận biết được những chuyển biến, cơ hội xung quanh.  Điều đó là lí do khiến tôi bước vào lĩnh vực giáo dục để giúp nhiều người hiểu được bản thân, nắm bắt cơ hội để thành công”, Ong giãi bày.

Chưa hết, Ong đã chi 103 triệu USD mua lại tòa nhà trung tâm Prime của Tập đoàn Hong Leong và đổi mới tòa nhà này thành một trung tâm giáo dục đồng thời là một khách sạn cao cấp. Tháng 4/2013, ERC hoàn thành xây dựng  khách sạn Big với 302 phòng lý tưởng cho giới doanh nhân ngay giữa trung tâm thành phố của Singapore.

"Trong các chuyến công tác của mình, những gì tôi cần là một chiếc giường ấm  gối êm, TV màn hình lớn và một phòng tắm thoải mái, sạch sẽ". Andy Ong cho rằng kiểu cách của một khách sạn 5 sao sang trọng đôi khi không cần thiết và có lẽ là một khoản lãng phí đối với các doanh nhân như ông. Ông tiếp lời: "Trong khi đó, phòng của chúng tôi chỉ tốn chi phí bằng một nửa so với các khách sạn 5 sao khác, nhưng lại có thêm dịch vụ chiếu phim miễn phí”. Trong tương lai, Ong dự định sẽ nhân rộng mô hình này ở các nước Indonesia, Thái Lan và Trung Quốc. Đây cũng sẽ là cách tạo cơ hội nghề nghiệp cho các sinh viên của ERC sau khi tốt nghiệp.

Ngoài ra, Ong tận dụng mối quan hệ từ những doanh nhân thành đạt như Douglas Foo (chủ chuỗi cửa hàng Sakae Sushi), Kenny Yap (chủ  trại cá cảnh Qian Hu)... để giúp học viên học hỏi kiến thức kinh doanh thực tiễn.

Ong nhìn nhận có quá nhiều cơ hội đầu tư ở Việt Nam. Bản thân ông sau khi tốt nghiệp đại học, với 200 USD tiền tiết kiệm, đã đến Việt Nam "đi phượt" từ Bắc chí Nam. "Tôi rất yêu đất nước này, chỉ tiếc vì là người nước ngoài nên có những lĩnh vực tôi chưa được phép đầu tư. 20 năm nữa kinh tế Trung Quốc sẽ chững lại vì dân số già đi, Việt Nam là một nước phát triển nên còn nhiều cơ hội và thời gian. Người Việt thật sự chưa biết nắm bắt cơ hội, nhiều lần tôi tự hỏi ‘Những người Việt Nam đang làm gì trong thời gian rảnh của họ vậy'?”, Ong nói.
Vnexpress
Share:

Trang

Nổi bật

Giới siêu giàu kiếm tiền từ đâu?