Kiến thức chứng khoán - Kinh nghiệm đầu tư chứng khoán

Hiển thị các bài đăng có nhãn Lloyd Blankfein. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lloyd Blankfein. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2017

Những “nhà vô địch” phố Wall 2016

2016 rõ ràng không phải là một năm rực rỡ với thị trường chứng khoán toàn cầu nói chung và thị trường phố Wall nói riêng, cho tới khi ứng cử viên Donald Trump giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào tháng 11/2016. 
 

Chiến thắng của ông Trump đẩy cổ phiếu ngân hàng tăng mạnh, tạo tâm lý lạc quan cho những lĩnh vực được cho là sẽ hưởng lợi nhờ chính quyền mới. Và bất ngờ thay, phố Wall đột ngột trở thành một trong những ngôi sao sáng trên thị trường tài chính năm 2016.

Tất nhiên, ngay cả trước chiến thắng lịch sử của ông Trump, các xu hướng quan trọng trên thị trường đã sớm định hình nên những nhà vô địch và kẻ thất bại. Chiến thắng của một số nhà đầu tư đã được xây dựng bằng quá trình lâu dài và đây là top 10 “nhà vô địch” phố Wall trong năm qua. 

1. Robert Mercer

ảnh 1 

Robert Mercer 

Không có ai tại phố Wall có một năm thành công rực rỡ hơn Robert Mercer. Ông đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ ông Trump giành chiến thắng trong cuộc đua vào Nhà Trắng.

Sau khi dành nhiều năm để hỗ trợ xây dựng thương hiệu cho tỷ phú bất động sản, Mercer “đổ tiền” cho con gái ông Trump thực hiện các hoạt động liên quan tới chính trị và 2 chính trị gia khác là Stephen Bannon và Kellyanne Conway, giúp 2 chính trị gia này nắm những vị trí hàng đầu trong chiến dịch tranh cử tổng thống. Con gái của Mercer, Rebekah, cũng là một thành viên trong đội ngũ chuyển giao quyền lực của ông Trump.

Bên cạnh đó, Renaissance Technologies, quỹ đầu cơ của Mercer, tiếp tục nắm vai trò thống lĩnh trong xu hướng đầu tư theo mô hình quants. Trong bối cảnh đa phần các quỹ đầu cơ phải vật lộn để tồn tại năm 2016, Renaissance vẫn có một năm tăng trưởng mạnh mẽ về doanh thu.

Hiện tại, Mercer là CEO của Renaissance Technologies, quỹ đầu cơ do James Simons sáng lập, người đã nghỉ hưu và rời bỏ vai trò CEO cách đây vài năm.

Renaissance đã thu hút thêm 7 tỷ USD từ các nhà đầu tư mới trong năm 2016 và hiện đang quản lý khối tài sản trị giá khoảng 36 tỷ USD. 

2. Steven Mnuchin 

ảnh 2 

  • Steven Mnuchin là một “sản phẩm” hoàn hảo của phố Wall. Cựu thành viên ban giám đốc Goldman Sachs này đã dành nhiều thời gian làm việc cho các quỹ đầu cơ liên quan tới tỷ phú George Soros và Eddie Lampert.
Mnuchin âm thầm điều hành quỹ đầu tư của mình – Dune Capital Management khi năm 2016 bắt đầu. Gần đây, ông bắt đầu hỗ trợ tài chính cho các bộ phim, sau đó là tham gia vào thương vụ bán OneWest Bank cho công ty tài chính CIT và tham gia vào hội đồng quản trị của Công ty.

Tới tháng 5/2016, Mnuchin tham gia vào “đoàn tàu” của tỷ phú Donald Trump, vào thời điểm mà ứng cử viên này chưa nhận được nhiều sự chú ý. Mnuchin trở thành người đứng đầu bộ phận tài chính quốc gia trong chiến dịch tranh cử tổng thống của ông Trump. Và vài tháng sau đó, vào tháng 11, ông Trump đã lựa chọn Mnuchin trở thành Bộ trưởng Bộ Tài chính mới của nước Mỹ. 

3. Lloyd Blankfein 

ảnh 3 

Lloyd Blankfein 

CEO của Goldman Sachs không ủng hộ ông Trump, tuy nhiên ngân hàng của ông rõ ràng đã được hưởng lợi lớn nhất từ chiến thắng của tỷ phú bất động sản này. Cổ phiếu của Goldman Sachs đã tăng 30% kể từ khi ông Trump thắng cử.

Những đồng nghiệp của Lloyd Blankfein tại Goldman Sachs như Steve Mnuchin, Stephen Bannon và Gary Cohn trở thành nhân vật chủ chốt trong bộ máy điều hành của ông Trump. Với việc các cựu lãnh đạo Goldman Sachs trở thành nhà tư vấn cho tổng thống, ngân hàng này được kỳ vọng sẽ tiếp tục duy trì sức mạnh của mình và Lloyd Blankfein vẫn là một trong những CEO của nhà băng hàng đầu phố Wall. 

4. Jamie Dimon

ảnh 4 
 
Jamie Dimon 

Khi thị trường chứng khoán giao dịch ảm đảm trong tháng 2/2016, Jamie Dimon, CEO JPMorgan Chase, đã mua 26,6 triệu cổ phiếu của ngân hàng này với giá trung bình 53,18 USD/cổ phiếu. Hiện tại, cổ phiếu của JPMorgan đang giao dịch trên mức 84 USD/cổ phiếu. Thời đại của các ngân hàng lớn đã đến và Jamie Dimon đang là “thuyền trưởng” tại ngân hàng lớn nhất nước Mỹ.

Với việc ngân hàng lớn thứ hai nước Mỹ là Well Fargo đang vật lộn với scandal trong năm qua, bộ máy của Dimon rõ ràng đang có nhiều ưu thế.

Tháng 12/2016, Dimon được lựa chọn trở thành Chủ tịch Hội bàn tròn Kinh tế. Ở độ tuổi 60, Dimon là một trong những CEO được trọng vọng nhất phố Wall. Hiện tại, ngân hàng của Dimon dường như sẽ tận hưởng niềm vui từ viễn cảnh các quy định ngành ngân hàng được nới lỏng trong tương lai và môi trường lãi suất cao hơn. 

5. Robert Smith 

ảnh 5

Robert Smith 

Người sáng lập, đồng thời là CEO của Vista Equity Robert Smith đã dành năm 2016 để gây dựng nên một trong những quỹ đầu tư tư nhân tập trung duy nhất vào ngành công nghệ lớn nhất từ trước tới nay. Quỹ này đã huy động được ít nhất 10 tỷ USD năm 2016.

Bên cạnh đó, Smith cũng điều hành một quỹ nhỏ khác đầu tư vào các thương vụ quy mô nhỏ và huy động được ít nhất 12,5 tỷ USD trong năm 2016. 

6. Warren Buffett

ảnh 6 
 
Warren Buffett 

Vị tỷ phú đầu tư này là người ủng hộ lớn cho ứng cử viên Hillary Clinton trong cuộc bầu cử tổng thống. Tuy nhiên, ngay cả khi bà Clinton thua cuộc, đà tăng của thị trường chứng khoán vẫn giúp Buffett được hưởng lợi rất lớn.

Cổ phiếu của Berkshire Hathaway đã tăng 11% kể từ khi cuộc bầu cử diễn ra nhờ việc các công ty mà Buffett đầu tư vào tại các lĩnh vực tài chính, đường sắt và năng lượng có triển vọng tăng trưởng tốt. Nhờ vậy, cổ phiếu Berkshire đã tăng 20% trong năm 2016, giúp khối tài sản của Warren Buffett tăng thêm 12,3 tỷ USD, nhiều hơn bất kỳ tỷ phú nào trên nước Mỹ.

Hiện tại, Berkshire sở hữu khối tài sản lớn tại ngành năng lượng, với công ty BNSF Railway và đang đầu tư vào các “tên tuổi” như Wells Fargo, Goldman Sachs và American Express. 

7. Adena Friedman 

Adena Friedman củng cố hơn nữa vị trí là một trong những nữ lãnh đạo quyền lực nhất phố Wall năm 2016. Friedman đã được lựa chọn trở thành CEO tiếp theo của Nasdaq và sẽ nhận vị trí vào đầu năm 2017.

Friedman là ngôi sao sáng tại Nasdaq trong 23 năm và sẽ trở thành CEO mới của Nasdaq lần đầu tiên trong 14 năm qua, thay thế Robert Greifeld.

ảnh 7
Brad Katsuyama 

CEO, đồng sáng lập IEX Group được ca tụng là “kẻ sống sót” của phố Wall khi tìm ra giải pháp cho giao dịch tần suất cao (high-frequency trading). Bất chấp việc phải đối mặt với các “tay chơi” sừng sỏ phố Wall như tỷ phú Ken Griffin, Brad Kastuyama vẫn xoay sở để đưa IEX giành chiến thắng.

Vào tháng 6/2016, IEX chính thức được Uỷ ban Giao dịch chứng khoán Mỹ công nhận là sàn giao dịch chứng khoán và bắt đầu hoạt động kể từ tháng 8/2016. 

8. Steven Cohen

ảnh 8 

Steven Cohen 

Đầu năm 2016, Steven Cohen đối diện với án phạt từ Uỷ ban Giao dịch chứng khoán Mỹ với cáo buộc đã không hoàn thành nhiệm vụ giám sát một cựu quản lý danh mục đầu tư, người đã bị buộc tội tham gia giao dịch nội gián. Cohen buộc phải đóng cửa quỹ đầu cơ của mình.

Thực tế, Cohen đã xử lý tốt scandal này và quỹ mới của ông mang tên Point 72 Management đang hoạt động rất hiệu quả, quản lý khối tài sản trị giá hơn 14 tỷ USD. 

9. Jack Bogle 

Người sáng lập quỹ quản lý tài sản và đầu tư Vanguard, đồng thời là “cha đẻ” của chỉ số đầu tư Vanguard 500 vừa chứng kiến chỉ số này tổ chức sinh nhật lần thứ 40 vào năm 2016. Hiện tại, quỹ Vanguard quản lý khối tài sản trị giá 3 nghìn tỷ USD.

Ở tuổi 87, Bogle nhận thêm “chiến lợi phẩm” nhờ công việc được quản lý trôi chảy bởi các giám đốc dưới quyền. Tính tới tháng 10/2016, quỹ Vanguard thu về thêm 250 tỷ USD từ các nhà đầu tư, phá vỡ kỷ lục được chính quỹ này thiết lập vào năm 2015.

ĐTCK/Báo chí nước ngoài
Share:

Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2016

Đây là 9 nhân vật có ảnh hưởng lớn nhất ở phố Wall

Bloomberg News vừa công bố danh sách 50 người có tầm ảnh hưởng lớn nhất trên thị trường tài chính, bao gồm các chính trị gia, doanh nhân và lãnh đạo các NHTW trên toàn thế giới. Trong số này có 9 nhân vật đến từ phố Wall.

Năm vừa qua, các nhà quản lý quỹ đầu cơ đã trải qua một năm tồi tệ và đó cũng chính là lý do khiến không nhiều trong số họ xuất hiện trong danh sách năm nay. Tuy nhiên vẫn có một vài cái tên quen thuộc đến từ các ngân hàng và quỹ đầu tư lớn, như Lloyd Blankfein của Goldman Sachs và Bill McNabb của Vanguard.

Dưới đây là 9 người đến từ phố Wall trong danh sách của Bloomberg, những người có thể khiến thế giới tài chính rung chuyển.

9. John Stumpf – CEO của Wells Fargo



Sumpf được biết đến nhiều nhất với vai trò là người điều hành ngân hàng trong sạch nhất ở phố Wall. Ông luôn tự hào về chiến thuận bán chéo sản phẩm (cross-selling) đã mang lại hiệu quả cho ngân hàng từng có giá trị vốn hóa lớn nhất thế giới. Tuy nhiên vụ bê bối gian lận 2 triệu tài khoản mới đây đã làm rung chuyển Wells Fargo, khiến ngân hàng bị đánh “một đòn chí mạng” vào nghiệp vụ nổi tiếng nhất của mình. Đây sẽ là mối đe dọa lớn đối với sự nghiệp của Stumpf.

8. Jeffrey Gundlach – sáng lập kiêm CEO của quỹ DoubleLine Capital


Gundlach hiện đang quản lý 100 tỷ USD tài sản tại DoubleLine Capital. Hồi tháng 1, ông dự báo giá vàng sẽ chạm mốc 1.400 USD trong năm nay và tiếp tục đầu cơ vàng. Ông khuyên nhà đầu tư nên bán tống bán tháo mọi thứ khi thị trường “bị thổi phồng” như hiện nay.
 
7. Sergio Ermotti – CEO của UBS



Kể từ khi lên nắm quyền cuối năm 2011, Ermotti đã thay đổi hoàn toàn chiến lược của ngân hàng Thụy Sĩ UBS. Ngân hàng đã thu hẹp đáng kể mảng ngân hàng đầu tư, tập trung nhiều hơn vào mảng quản lý tài sản và triển khai một loạt biện pháp cắt giảm chi phí. Tuy nhiên dòng tiền đang chảy khỏi UBS và cơ quan thuế đang siết chặt “gọng kìm” đối với các khách hàng giàu có của ngân hàng này.

6. Carl Icahn – Chủ tịch của Icahn Enterprises




Carl Icahn đã có nhiều lời tuyên bố ầm ĩ kể từ đầu năm đến nay. Hồi tháng 4, ông tuyên bố thoái toàn bộ số tiền đã đầu tư vào cổ phiếu Apple, trong khi đang ở trong một cuộc chiến Bill Ackman về cổ phiếu Herbalife. Mới đây nhất, Icahn lên tiếng ủng hộ ứng viên Tổng thống Donald Trump.
 
5. Larry Fink – sáng lập kiêm CEO của BlackRock


Fink đã biến BlackRock thành nhà đầu tư lớn nhất trên thế giới với 4.600 tỷ USD tài sản. Tiếng nói của ông trên phố Wall cũng đang lớn dần lên. Hồi tháng 2, Fink gửi một bức thư ngỏ tới các CEO Mỹ và châu Âu, kêu gọi mọi người cùng hợp tác để vạch ra kế hoạch cho tương lai.

4. Lloyd Blankfein - CEO của Goldman Sachs



>> Từ cậu bé bán nước trở thành “ông trùm tài chính” phố Wall

Từ hai bàn tay trắng, Blankfein hiện là một trong những người thành công nhất trong ngành tài chính. Ông đang cố gắng đưa Goldman Sachs trở nên gần gũi hơn với tầng lớp bình dân và bổ sung thêm những nhân tài công nghệ cho ngân hàng nhằm đón đầu xu hướng fintech cũng như thay đổi hoàn toàn văn hóa làm việc của Goldman. Năm 2015, Blankfein trở thành tỷ phú.

3. Jamie Dimon – CEO của JPMorgan Chase



Dimon ngày càng đóng góp nhiều tiếng hơn đối với các vấn đề kinh tế và chính trị. Ông nêu lên lý do tại sao mình lại phản đối việc Anh rời khỏi EU và tại sao ông lại yêu nước Mỹ nhiều đến mức từng muốn trở thành Tổng thống. Trong một bài xã luận trên tờ New York Times, Dimon cũng chỉ ra tại sao ông ủng hộ tăng lương tối thiểu cho các nhân viên ngân hàng.

2. Bill McNabb - CEO của Vanguard Group



Có thể cái tên McNabb không thu hút được nhiều sự chú ý, nhưng ông là người đang điều hành một trong những quỹ đầu tư quan trọng nhất của thế giới với hơn 3.000 tỷ USD tài sản. Vanguard đứng đầu chiến tuyến trên “mặt trận” quỹ ETF đang bùng nổ, đem lại mức lợi nhuận cao cho khách hàng vì thu phí rất thấp.

1. Warren Buffett – CEO của Berkshire Hathaway


“Nhà tiên tri xứ Omaha” là một huyền thoại và do đó không có gì đáng ngạc nhiên khi tên của ông nằm ở vị trí rất cao danh sách của Bloomberg. Khi ông nói, thị trường chăm chú lắng nghe. Tuy nhiên, mới đây Buffett đã phải “thua đau” vì ngân hàng Wells Fargo. Giá của cổ phiếu này đã giảm xuống còn 45 USD, so với mức 55 USD hồi đầu năm trong khi Buffett nắm tới hơn 10% cổ phần của Wells Fargo.
Thu Hương
Theo Trí thức trẻ/Business Insider
Share:

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2016

Lời khuyên bất ngờ của sếp Goldman Sachs dành cho giới trẻ


Chủ tịch kiêm CEO ngân hàng Goldman Sachs, ông Lloyd Blankfein, là hiện thân của Giấc mơ Mỹ. Ông đi lên từ ngôi nhà do chính phủ trợ cấp ở Brooklyn, nhận bằng Đại học Harvard và tích lũy hàng tỉ USD.
Theo CNBC, giám đốc điều hành Lloyd Blankfein vừa nói với một nhóm thực tập sinh ở ngân hàng Goldman Sachs rằng ông sẽ khuyên chính mình ở tuổi 20 một câu ngắn gọn: “Thư giãn đi”.
 
Theo Blankfein, đây là lời khuyên không thể làm theo được. Tuy nhiên ông cho biết nếu có thể đi ngược thời gian, ông vẫn muốn nói với phiên bản trẻ hơn của mình câu đó. “Đó là thực tế và đây là lời nguyền, rằng bạn không có quyền đi về phía trước và nhìn lại. Bạn phải trải qua nó”, ông Blankfein nói.
 
Sếp Goldman Sachs tiếp tục: “Đây không phải là môn thể thao, không phải là hoạt động nào đó trong cuộc đời mà khi bạn càng nắm chặt, bạn càng giỏi hơn. Dù cho là quả bóng chày hay golf, bạn càng nới lỏng thì mọi chuyện sẽ càng đi xa hơn, vì chuyện di chuyển nhanh về phía trước theo một hướng xác định sẽ dễ dàng hơn nhiều với một sợi dây hơn là một cây gậy. Không phải càng chặt chẽ, khuôn cứng thì càng giỏi hơn”.
 
Ông Blankfein cũng cho rằng mỗi người nên nghiên cứu lịch sử thông qua kinh tế hoặc thị trường những ngày còn trẻ. Lịch sử làm người ta yên tâm, ông cho biết, vì bạn có thể đọc về những người thất bại năm hay sáu lần trước khi chạm đến điều tuyệt vời, hoặc những người không thành công mãi đến lúc họ già.
 
CEO Goldman Sachs thừa nhận ngay cả ông cũng cảm thấy lạc lối ở tuổi 20. Ông theo học Trường Luật Đại học Harvard và làm luật sư trong 5 năm trước khi trở thành nhân viên bán kim loại quý tại một công ty sau này được ngân hàng Goldman Sachs mua lại.
 
“Tất cả những thất bại, những con đường vòng, sự thất vọng, tôi nghĩ rằng nó có nhiều tính chỉ dẫn và giáo dục hơn là bài học tài chính”, ông nói. 
Thanh Niên Online/ CNBC
Share:

Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2016

Từ cậu bé bán nước trở thành “ông trùm tài chính” phố Wall (phần 2)


Từ lâu Giám đốc Điều hành Gary Cohn đã được coi là người sẽ kế vị đương kim Chủ tịch kiêm CEO của Tập đoàn Goldman Sachs, Lloyd Blankfein. Nhưng theo một số “người trong nhà”, Blankfein chưa hề tỏ ý định “thoái vị”. Sau khi chèo lái tập đoàn qua những khủng hoảng tài chính cùng các bê bối liên tiếp, nay có vẻ Blankfein đang khá thảnh thơi. Ông trở thành “bậc lão làng” trong giới tài chính, và vẫn rất sung sức vận hành cỗ máy kiếm tiền khủng nhất phố Wall. Không như những người tiền nhiệm, chẳng ai nghĩ tới chuyện Blankfein sẽ từ bỏ “đứa con” Goldman, tới Washington và nhận một ghế quan chức cấp cao trong chính quyền

 

Ông trùm không muốn… thoái vị

Tờ New York Times gọi Gary Cohn là "thái tử" đang ngán ngẩm trước cái sự lười nhác và "còn lâu mới về vườn" của "Chúa" Lloyd Blankfein. Cả Cohn và Blankfein đều xuất thân là giao dịch viên. Cohn khởi nghiệp tại Sở Giao dịch hàng hóa New York vào năm 1983. Hồi ấy ông bị gọi là "anh chàng kẹo cao su" vì việc của ông là cầm kẹo cao su chuyên làm êm họng các giao dịch viên cả ngày hò hét.

Không lâu sau, Cohn bắt đầu giao dịch bằng vốn riêng cho tới khi vào Goldman Sachs năm 1990. Vào Goldman, thu nhập của Cohn tụt mạnh nhưng lại làm thân được với Blankfein. Từ bấy đến nay, Cohn theo gót Blankfein trên nấc thang lãnh đạo và trở thành đồng Chủ tịch và đồng Giám đốc Điều hành (CEO) sau khi Blankfein lên chức Tổng giám đốc.

Vị CEO ngày càng tỏ ra nóng ruột được đặt chân vào vị trí cao nhất tập đoàn tài chính mạnh nhất phố Wall, nhưng vẫn chưa thấy thời cơ xuất hiện. Với Cohn, đây không phải chuyện đùa. Theo bạn bè và đồng nghiệp, Cohn sẽ ra đi nếu Blankfein không sớm thoái vị ngai. Nếu thế, chuyện kế vị ở Goldman sẽ bị đảo lộn, vì hiện không ai đủ tầm thay thế Blankfein cả. "Anh chưa biết người điều hành Goldman quan trọng đến thế nào đâu", cựu giao dịch viên cao cấp Michael J. Driscoll tại Bear Sterns nói. "Đứng đầu Goldman là thực tế đã đứng đầu phố Wall".

Bước dập dìu của Cohn và Blankfein lại càng khó hiểu hơn khi chưa ai thấy giữa họ có gì căng thẳng với nhau. Dù nhìn theo góc độ nào, họ vẫn là bạn. Nhiều năm trời, hai gia đình đi nghỉ cùng nhau và Cohn gần đây còn dự đám cưới của con trưởng Blankfein. Nhưng đây là Goldman Sachs, tập đoàn nổi tiếng với sự quyết liệt trong từng giao dịch, nơi tham vọng cũng vĩ đại như tiền lương. Chuyện đấu đá nội bộ chẳng phải xa lạ: người tiền nhiệm của Blankfein, cựu Bộ trưởng Tài chính Hank Paulson, trở thành CEO sau khi "đảo chính" lật đổ người đồng sự Jon Corzine.

Dù Cohn vẫn là ứng cử viên hàng đầu, nhưng thời gian là kẻ thủ của ông. Goldman vẫn tiếp tục cân nhắc các nhân sự khác, và quyền trượng có thể rơi vào tay ai đó chứ chẳng phải Cohn. Nếu Cohn ra đi hoặc bị loại bỏ, có thể kể đến một số tên tuổi sáng giá khác như Giám đốc Tài chính Henry Schwartz hay đồng Giám đốc bộ phận Ngân hàng Đầu tư David Solomon.

Phát ngôn viên Goldman cho biết: "Chúng tôi muốn có một đội ngũ lãnh đạo ổn định và hùng mạnh với nhiều chục năm gắn bó cùng công ty. 18/30 thành viên ban lãnh đạo đã làm việc ở Goldman từ 20 năm trở lên".

Với một người từng công khai tuyên bố "muốn chiếc ghế của Blankfein" như Cohn, chuyện này lại càng khó. Dù đã kiếm được gần 128 triệu USD kể từ năm 2007 nhưng chắc chắn Cohn có thể còn kiếm được nhiều hơn nếu làm việc tại một quỹ đầu tư. Tiền bạc hấp dẫn thật, nhưng làm sao ông có thể đánh bại Blankfein để thâu tóm thêm nhiều quyền lực ở Goldman Sachs. Do đó, sẽ hợp lý nếu cho rằng Gary Cohn chưa tính tới chuyện rời công ty, mà buộc phải ở lại tiếp tục các chiến lược riêng nhằm tìm thời cơ trở thành một Lloyd Blankfein thứ hai ở phố Wall.

Trong khi Cohn có vẻ sốt ruột, thì Blankfein lại tỏ ra thảnh thơi vì chẳng có lý do gì phải ra đi. Một số cựu lãnh đạo cao cấp của Goldman như Hankn Paulson, Jon Corzine và Robert Rubin từng giữ chức vụ cao cấp trong chính quyền như Thống đốc bang hay Bộ trưởng. Tuy vậy, bản thân Blankfein cũng hiểu ông không có chỗ ở Washington, nhất là sau hàng loạt các bê bối của giới ngân hàng kể từ khủng hoảng tài chính.

Thế nên, trong suy nghĩ ông luôn muốn ở lại Godman Sachs với bất cứ lý do nào, mà thiết thực và đáng tin nhất vẫn là: "Tôi quá ham thích công việc điều hành kinh doanh này tới mức không bao giờ muốn từ bỏ nó cho người khác. Tôi sẽ chết trên bàn làm việc đấy thôi!".

Cách đây không lâu, người ta đã nghĩ Blankfein "khó trụ được trên ngai vàng". Goldman Sachs, có tiếng thích tiến hành các thương vụ sinh lời một cách kín đáo, tức ở trong bóng tối, từng bị buộc tội lừa đảo nhà đầu tư và phải nộp 550 triệu USD phí dàn xếp. Tập đoàn này cũng bị các chính trị gia ở cả hai bờ Đại Tây Dương tấn công dồn dập, gần đây nhất là Tiểu ban Điều tra Thượng viện Mỹ.

Giới truyền thông tin rằng vụ kiện chống lại Ngân hàng Goldman Sachs của Tập đoàn Goldman Sachs (kiếm lời từ thiệt hại của khách hàng khi đặt cược vào việc giá bất động sản giảm, trong khi lại bán các khoản đầu tư sinh lời khi thị trường lên giá) đã động tới phong cách điều hành kinh doanh của Lloyd Blankfein. Ông sợ rằng Goldaman Sachs sẽ kẹt vào sự chia rẽ giữa mảng môi giới và các mảng kinh doanh chính, tức để mảng tư vấn khách hàng và quản lý tài sản độc lập với việc đầu tư bằng vốn của chính mình, sau đó sẽ bị các đối thủ cạnh tranh vượt qua. Do đó, ông cố tình chủ động khuyến khích việc xung đột lợi ích vì ông nghĩ điều đó là cần thiết đối với sự tồn tại và phát triển của ngân hàng.

Dù các nhà điều tra có kiên quyết đi sâu vào vụ việc tới mức nào, thì Blankfein cũng đủ thông minh để che đậy hoàn hảo và "nhờn thuốc" với những chiêu trò bẩn của các đối thủ nhằm hạ gục tập đoàn. Lloyd Blankfein vẫn chắc tay lái đến kỳ lạ, đưa cả tập đoàn cùng các hoạt động kinh doanh vượt qua mọi giông tố để vẫn tiếp tục tồn tại, sinh lời cực khủng ở phố Wall. Bởi lẽ, con người này có quá nhiều điểm đáng ngưỡng mộ và tạo ra một cái bóng quá lớn bao trùm cả Goldman Sachs, không ai trong thời điểm hiện tại đủ năng lực để thế chỗ ông.

Ông có vô số "tay trong", trở nên nổi tiếng vì những thư thoại ông gửi đi nhằm củng cố tinh thần nhân viên. Trong một thư thoại gần đây mà giới báo chí có được, dường như ông rất lạc quan trước các cáo buộc chống lại Goldman Sachs. Người ta cũng nói rằng ông đã gõ cửa nhiều nhân vật trong mạng lưới quyền lực nổi tiếng của Goldman để nhờ trợ giúp khi gặp khó khăn.

Tờ New York Times nhận định: "họ" là những tay trong siêu hạng nhờ sự thông minh và các vị trí thâu tóm quá nhiều quyền lực trong chính quyền. Mạng lưới của Lloyd Blankfein rất hùng mạnh, không chỉ ở Washington, mà trải khắp thế giới. Thế nên, bất kỳ khi nào ông cần đến "tình bằng hữu", chỉ cần một cú điện thoại là xong!--PageBreak--

Cái bóng quá lớn ở phố Wall

Chính Lloyd Blankfein không thể nhớ nổi từ lúc nào sự nghiệp của ông lên tầm cao mới. Chia sẻ với phóng viên New York Times, ông cho biết bí quyết thành công tại Goldman Sachs đơn giản nằm ở khả năng thích nghi với tình hình, hoàn cảnh mới và người mới, thế nhưng theo cách thức giao tiếp mới. Blankfein tin vào khả năng xét đoán tình hình và con người, không bao giờ chịu áp lực quá lớn từ những lời thuyết phục không đáng tin.

Ông có tài kiếm tiền cực giỏi. Ông lấy lợi nhuận làm mục tiêu cũng giống như phần lớn các nhà đầu tư ở phố Wall nói chung và Goldman nói riêng. Tất nhiên giới lãnh đạo cao cấp nhất của Goldman Sachs không thể không chú ý đến tính cách trên của ông. Ông không muốn đặt nặng mục tiêu vào việc kiếm tiền dù nhiều người trong tập đoàn cho rằng ông quá quan tâm đến lương thưởng và muốn kiếm càng nhiều tiền càng tốt do ám ảnh bởi tuổi thơ khốn khó.

Giám đốc cũ của bộ phận quan hệ chính phủ ở Goldman Sachs cho rằng, Blankfein thăng tiến nhanh ở Goldman nhờ cả "chỉ số EQ cao" cũng như "trí lực bẩm sinh". Quả thực, ông là người thú vị, mê lịch sử nhưng lại rất vui nhộn khi làm việc cùng, luôn sẵn sàng pha một câu chuyện cười bất cứ khi nào bầu không khí trở nên căng thẳng. Nếu mọi người sẵn sàng thức khuya vì một cuộc gọi từ nước ngoài, ông cũng như thế. Nếu cha của một ai đó qua đời, ông cũng cảm thông cho người đó một ngày nghỉ phép.

Tuy nhiên, ít ai hiểu rằng ông từng muốn làm một người bình thường, thay vì luôn cố gắng trở nên "hài hước và giải trí". Khi còn là một đứa trẻ, Blankfein khá mũm mĩm và tỏ ra vô cùng mặc cảm với bạn bè. Ông đã cố che giấu điều này bằng cách biến bản thân thành một anh hề, chuyên pha trò gây cười cho bạn bè và trở nên nổi tiếng khắp Trường trung học Thomas Jefferson nhờ phong cách hài hước, thân thiện. Chính điều này đã tạo nên một phong cách rất độc đáo cho Blankfein, làm cầu nối với nhân viên và xây dựng môi trường làm việc thoải mái, tự do và sáng tạo.

Lloyd Blankfein luôn bị ám ảnh bởi quá khứ nghèo khổ, thế nên trong thâm tâm ông vẫn rất căng thẳng và đặt áp lực cho bản thân phải kiếm thật nhiều tiền. Vì thế, điều ông thực sự mong mỏi là được thư giãn đầu óc. "Tôi không được yên tĩnh một chút nào, thành thật mà nói. Tôi phải chịu sự ồn ào từ những cuộc điều tra và những yêu cầu, hay sự ồn ào của đám đông la hét ngoài kia, hay báo chí với những người luôn muốn kiếm được thứ gì đó để viết. Áp lực tài chính luôn ám ảnh tôi trong từng giấc ngủ" - ông nói.
Một trong số các dinh cơ của Blankfein - minh chứng cho khối tài sản khổng lồ hàng tỉ USD.
Giờ đây, ông đã có cuộc sống giàu sang. Ông mới chi 26 triệu USD mua căn hộ kép đối diện với công viên trung tâm. Ông còn dành 41 triệu USD mua căn nhà 13 phòng ngủ tại Southampton. Thế nhưng, khi thông tin về các vụ mua nhà của ông đến tai giới truyền thông, công chúng lại có dịp soi mói. Blankfein và gia đình quyết định không bán căn nhà của họ tại Sagaponack, trước đó đã được rao bán vào năm 2007 với giá chưa đầy 14 triệu USD.

Dư luận cũng chĩa mũi dùi vào gia đình ông hồi năm ngoái, khiến Blankfein phải yêu cầu các nhân viên Goldman Sachs tránh mua sắm các khoản lớn. Khi ấy, vợ ông và vợ một chuyên gia điều hành cao cấp khác tại Goldman đã bị New York Times coi như kẻ làm gián đoạn và gây quá nhiều sự ồn ào tại một sự kiện mua sắm quy mô lớn ở Hamptons, thuộc bang Virginia.

Bỏ qua một vài chuyện vụn vặt cá nhân, đến thời điểm hiện tại, Ban lãnh đạo Goldman Sachs đã quá ấn tượng với tính bền bỉ, tham vọng và khả năng điều hành công việc kinh doanh của Blankfein. Một quản lý cấp cao của Goldman Sachs kể: "Tôi thực sự ngưỡng mộ cách ông ăn uống, ngủ và thư giãn với chính công việc kinh doanh, quản lý thị trường mà vẫn kiếm được những khoản tiền lớn". Truyền thông cũng lần lượt khen ngợi Blankfein - "chuyên gia phản ứng nhanh nhạy và sắc bén" của phố Wall. Lloyd Blankfein khác biệt, bởi ở con người ông chẳng có chút tự phụ nào.

Ông nhận thức rõ về yếu điểm của mình và muốn làm tốt hơn. Khi nhìn vào một số người và chứng kiến con đường họ đi trong khoảng từ 15 đến khoảng 20 năm và đạt đến cấp cao nhất định, thành công của họ nhiều hơn, nhưng yếu điểm cũng bộc lộ rõ ràng hơn. Lãnh đạo tốt cần khả năng nhận ra yếu điểm cả họ và khả năng tự phát triển.

Và Goldman Sachs nhìn thấy tất cả các đức tính trên ở Blankfein, nên chẳng dễ gì để ông ra đi khi vẫn còn đủ sức khỏe đảm trách cỗ máy kiếm tiền ở phố Wall. Còn riêng với Lloyd Blankfein, ông ở lại để tiếp tục hành trình đi tìm thành công của một cậu bé nghèo bán nước giải khát ở sân vận động. Từ cửa sổ văn phòng nhìn về khu Đông New York, quang cảnh ấy nhắc ông rằng: giấc mơ Mỹ ngày nào hiện vẫn còn dang dở… 

  (Theo CAND/New York Times)
>> Từ cậu bé bán nước trở thành “ông trùm tài chính” phố Wall (phần 1)


Share:

Từ cậu bé bán nước trở thành “ông trùm tài chính” phố Wall (phần 1)


Lloyd Blankfein là Giám đốc điều hành (CEO) tuổi Ngọ tài giỏi của Goldman Sachs - tập đoàn tài chính thành công nhất phố Wall. Con đường từ một cậu bé nghèo khó đến vị trí CEO của Lloyd Blankfein không hề trải đầy hoa hồng. Không chỉ sự nghèo khó hun đúc ý chí, mà ở con người ông luôn chứa đựng khát khao được khám phá và cống hiến để thành công. Ông đã vươn lên đứng đầu giới tài chính Mỹ vốn được xem là khốc liệt nhất thế giới bằng những tính cách rất riêng, trở thành 1 trong 50 nhân vật quyền lực nhất thế giới.

Từ một cậu bé bán nước giải khát tại sân vận động cho đến việc dần dần thay thế vị trí của các lãnh đạo tại Goldman Sachs để trở thành CEO, phải chăng Lloyd Blankfein đang sống trong giấc mơ Mỹ của riêng ông?

Một tuổi thơ nghèo khó

Lloyd Blankfein sinh ngày 20/9/1954 trong một gia đình Do Thái thuộc tầng lớp lao động nghèo khổ. Cậu bé Blankfein đã lớn lên trong một căn hộ thuộc dự án nhà ở công cộng ở phía đông New York, một trong những khu dân cư nghèo nhất ở quận Brooklyn.

Sau khi mất việc tại một tiệm bánh ngọt, cha của Blankfein, ông Seymour, đã nhận làm việc phân loại thư buổi đêm tại bưu điện. Blankfein kể lại: "Trong khu vực của chúng tôi lúc đó, công việc như vậy đã quá tốt rồi. Làm ca đêm lương cao hơn 10% so với ca ban ngày. Trong suốt những năm cuối đời của bố tôi, tôi đã nghĩ rằng ông đang làm một công việc mà chỉ có cái máy mới có thể làm tốt và hiệu quả hơn".

Trong khi đó, mẹ của Blankfein làm lễ tân tại một công ty kinh doanh chuông chống trộm, một trong số ít lĩnh vực kinh doanh phát triển tốt tại khu vực của ông lúc bấy giờ.

Blankfein luôn là một học sinh xuất sắc ở trường. Để kiếm chút tiền trang trải học hành tại Trường trung học Thomas Jefferson, Blankfein đi làm bảo vệ từ năm 13 tuổi, và nhờ thế mà có thân hình gọn gàng hơn. Trước đó, chàng trai trẻ thường xuyên trong tình trạng thừa cân và tỏ ra rất tự ti. Ngoài ra, Blankfein còn đi bán thêm xúc xích và nước giải khát tại sân vận động Yankee.

Trong một cuộc phỏng vấn trên tờ New York Times, ông chia sẻ: "Một chai nước ngọt có giá 25 cent và tôi nghĩ mình có 10-11% hoa hồng, tôi nhớ mình đi dọc sân và ai đó ở khán đài phía trên giơ tay, yêu cầu một chai soda. Cái khay nước tôi đeo nặng không tả được, mà mình thì phải leo lên leo xuống không biết bao nhiêu bậc thang chỉ để kiếm 2,75 cent, tích góp cho cuộc sống của cả gia đình".
Chính suy nghĩ đơn giản này là mầm mống cho một tư duy tài chính đáng gờm của một ông trùm trong tương lai, mà gần đây ông đã kiếm được gần 100 triệu USD mỗi năm - một kỷ lục đối với bất kỳ ông chủ nào trên phố Wall.

Vào thập niên 70, tình hình kinh tế khu vực nơi Blankfein sinh sống tụt dốc. Các băng đảng thường nắm kiểm soát trường học. Blankfein đến trường bằng xe bus vào buổi sáng nhưng nếu khi đến nơi thấy trường đang có đám hỗn loạn, Blankfein sẽ tiếp tục ngồi trên xe và quay ngược về nhà. Tuy vậy, chàng trai trẻ tỏ ra thích nghi rất nhanh chóng với môi trường xung quanh và học cách cẩn trọng nhưng không để bị cô lập.

Blankfein là một học sinh thông minh, được lòng giáo viên và nổi tiếng khắp trường nhờ sự thân thiện. Chàng trai trẻ có thể giao tiếp được với giáo viên tốt hơn so với phần đông các bạn.

Ngay từ khi còn trẻ, Blankfein đã quan niệm: "Thật dễ dàng để làm bản thân trở nên khác biệt, nhưng để tìm thấy động lực làm việc và thành công thì thực sự vô cùng khó khăn". Và Blankfein cũng quyết tâm theo đuổi nghiệp học hành vì muốn đạt được những thành công hơn người khác dựa trên nền tảng tri thức vững chắc nhất.
Lloyd Blankfein đã biến tập đoàn Goldman Sachs thành cỗ máy kiếm tiền bậc nhất phố Wall hoa lệ.

"Lạc" vào trường Harvard danh tiếng

Trường Harvard về tuyển sinh viên, đại diện trường đã chú ý đến Blankfein và tạo mọi điều kiện để chàng trai theo học Harvard. Tại môi trường đại học hoàn toàn mới, Blankfein thấy mình lạc trong thế giới của những sinh viên giàu có và thế lực. Nhiều người đã biết cuối cùng mình sẽ thuộc về tầng lớp nào và làm sao để tạo dựng được những mối quan hệ kéo dài suốt cả cuộc đời.

Blankfein không thuộc bất kỳ nhóm nào ở trên vì vào Harvard bằng học bổng, phải làm việc bán thời gian trong tiệm cà phê của trường và bị nhiều sinh viên trong trường coi thường. Đã từng có thời điểm ông buồn bã vì bản thân chỉ là "một sinh viên tỉnh lẻ đến từ Brooklyn".

Điều này khiến Blankfein chỉ chơi với một nhóm bạn có hoàn cảnh tương đồng. Ông không buồn quan tâm đến các nhóm ồn ào xung quanh. Blankfein nói: "Tôi không việc gì phải đề phòng khi tôi làm gì. Tôi thường thấy rằng chính nhóm sinh viên giàu mới phải xem lại mình".

Có lẽ Blankfein đã hoàn toàn không chuẩn bị trước cho cái thế giới phồn hoa mà ông gia nhập. Vấn đề không phải là tiền, bởi ở thời điểm đó của xã hội, người ta rất coi thường tính phô trương. Thế nhưng, khi đến Harvard, mọi thứ xung quanh quá trần tục và chính tiền lại trở thành mối bận tâm của chàng sinh viên Blankfein.

Sự cô đơn dường như khiến Blankfein tỏ ra nhụt chí đôi phần. Ông thường chẳng mấy khi quan tâm đến bài vở, mà luôn cùng đám bạn "nghiện" xem phim. Blankfein rất hài hước chia sẻ với tờ New York Times rằng ông bị nỗi sợ hãi tâm lý bao trùm mỗi khi phải thức khuya ôn thi. "Tôi học suốt ngày đêm, chỉ trong vài ngày trước kỳ thi, và luôn hứa rằng kỳ sau sẽ chăm chỉ học sớm hơn nhưng rồi mọi chuyện vẫn thế".

Các bạn sinh viên cùng lớp rất nhớ về khiếu hài hước và trí nhớ cực tốt của Blankfein. Ông thường nhìn ra nhiều khía cạnh hài hước, mỉa mai của câu chuyện mà không ai làm được như vậy. Blankfein hát hay và luôn có mặt trong những cuộc ăn chơi, đôi khi là thâu đêm suốt sáng.
Blankfein từng phải đi bán nước giải khát ở sân vận động Yankee để kiếm tiền trang trải cuộc sống.

Lloyd Blankfein kể thời trung học, bạn bè thường hay gọi ông là "luật sư bang Philadelphia" và biệt danh đó luôn ám ảnh ông. Và sau đó, ông nghĩ nhiều đến việc mình sẽ làm luật sư. Ông nộp đơn vào Trường Luật Harvard và may mắn được chấp thuận. Tại Trường Luật Harvard, ông rất chăm chỉ học hành.

Năm 1978, Blankfein tốt nghiệp Trường Luật Harvard và  làm việc tại Công ty Luật Donovan. Trong 4 năm làm việc tại đây, ông đại diện cho ngành phim ảnh trong vụ rắc rối về thuế với Cơ quan Thuế vụ Mỹ (IRS).

Ông cũng có một số tật xấu trong khoảng thời gian này do ảnh hưởng từ cha mẹ. Thế nhưng vào học trường luật, ông mất kiểm soát thói quen. Cân nặng tăng vùn vụt trở lại, tóc bạc đi nhiều. Ông cho biết: "Đã có ngày tôi nhìn vào gương và thấy mình giống ông nội".

Ông rất thích đánh bạc. Khi làm luật sư ở Hollywood, ông thường đến các sòng bài, quán rượu, hộp đêm… ở Las Vegas) để chơi bài hay xúc xắc trong các ngày cuối tuần.--PageBreak--

Từ ngành luật bước sang thế giới tài chính

Năm 1981, Lloyd Blankfein đã nắm vị trí cao nhất tại Donovan, nhưng ông không còn ham thích công việc liên quan đến luật nữa. Ông tìm cơ hội chuyển sang làm việc tại ngân hàng đầu tư nhưng chẳng nhận được lời mời nào vì không có kinh nghiệm tài chính.

Sau đó, một chuyên gia bất ngờ gọi cho ông đến và đưa ra đề nghị làm kinh doanh hàng hóa tại Công ty J. Aron - một công ty giao dịch vàng quy mô nhỏ và ít danh tiếng. Blankfein thậm chí chẳng biết J. Aron "là cái quái gì". Vợ ông khi biết quyết định chuyển việc của ông đã lo lắng rất nhiều. Cuối năm 1982, ông chính thức là nhân viên của J. Aaron.

Đến tháng 10 cùng năm, công ty này được Goldman Sachs mua lại. Và Lloyd Blankfein bỗng dưng đạt được mong muốn gia nhập một tập đoàn ông yêu thích nhất - Goldman Sachs. Vậy nhưng, ở thời điểm đó, J. Aron bị "ghẻ lạnh" tại Goldman Sachs. Thậm chí nhân viên của J. Aron không được đi chung thang máy với nhân viên Goldman Sachs tại tòa nhà trụ sở của ngân hàng này. Từ một luật sư uy tín với nhân viên thư ký lúc nào cũng kè kè bên cạnh chuyển sang làm nhân viên cấp thấp, ông không khỏi chạnh lòng.

Tuy nhiên, Lloyd Blankfein không hề chùn bước, trong vai trò nhân viên kinh doanh. Nhờ trí thông minh tuyệt vời cùng kỹ năng ngoại giao sắc bén, Blankfein lọt vào mắt xanh của Mark Winkelman, người được Goldman phái sang lãnh đạo J. Aron. Winkelman cất nhắc Blankfein lên đứng đầu 6 giao dịch viên, và sau đó là cả bộ phận giao dịch hối đoái.

Sự nghiệp của Blankfein từ giai đoạn này "cất cánh". Ông dường như có giác quan thứ sáu về việc khi nào nên chấp nhận rủi ro và khi nào nên cẩn trọng. Blankfein đã chứng minh năng lực xuất sắc khi thiết kế một giao dịch trị giá 100 triệu USD cho phép vị khách theo đạo Hồi tuân theo lời huấn thị cấm cho vay lấy lãi trong kinh Koran. Đây cũng là giao dịch lớn nhất Goldman từng thực hiện cho đến thời điểm đó.

Năm 1994, khi Winkelman rời Goldman để sang làm quản lý cao cấp tại công ty khác, Blankfein được đề bạt lên vị trí quản lý J. Aron. Năm 1995, ông đã mắng nhiếc các cộng sự của mình bởi họ quá nhát gan. Ông đã thể hiện rõ thái độ bằng cách rời khỏi phòng họp nơi các cộng sự đang bàn về thương vụ nhiều triệu USD đặt cược vào khả năng đồng USD tăng giá so với đồng yên. Quan điểm của ông sau đó chuẩn xác, Blankfein kiếm được tiền và giành được sự tin tưởng của đồng nghiệp về một chuyên gia đầu tư biết mạo hiểm một cách thận trọng.
Một ngày làm việc của "ông trùm tài chính" Lloyd Blankfein tại văn phòng.

Năm 1997, Goldman bổ nhiệm Blankfein làm quản lý Công ty J. Aron và bộ phận kinh doanh thu nhập cố định. Trên cương vị mới, Blankfein đem lại nhiều lợi nhuận nhất công ty. Và ông luôn thuộc "nằm lòng" quan điểm đặt quyền lợi khách hàng lên trên quyền lợi của Goldman Sachs.
Từ năm 1999, Goldman Sachs mở rộng hoạt động và nội bộ trở nên căng thẳng đến nỗi nhiều đối thủ tiềm năng của Blankfein rời công ty. Nguyên nhân cơ bản ở chỗ Blankfein chịu trách nhiệm cỗ máy kiếm tiền của Goldman và đưa công ty lên nhiều đỉnh cao mới cũng như sự nghiệp của ông phát triển bùng nổ. Thời cơ thuận lợi, không một ai có thể đánh bại Blankfein. Ông nhanh chóng bước lên vị trí CEO năm 2006, lãnh đạo toàn bộ Goldman Sachs.

Con đường không phải toàn "hoa hồng", nhưng với sự thông minh, quyết tâm khám phá và làm điều mà ông cho là thực sự ý nghĩa với lý tưởng của mình: ông đã trở thành một trong những CEO quyền lực nhất trung tâm tài chính lớn nhất thế giới. Chính Blankfein có khả năng thích ứng tốt, không phải chỉ trong công ty con J. Aron mà còn trong việc ông biết cần làm điều gì để đứng đầu một tập đoàn có mô hình hoạt động phức hợp như Goldman Sachs. Blankfein được trời phú cho khả năng hài hước và tự tôn cao, hai tính cách thường không thấy ở các CEO thành công nhất phố Wall.

Ông thuyết phục nhân viên bằng cá tính khiêm nhường và hài hước. Tờ New York Times miêu tả Lloyd Blankfein "là người ai cũng muốn ăn tối cùng". Ông sống đơn giản với "mối tình đầu và duy nhất" trong một căn hộ rộng rãi, không dùng du thuyền mà cũng chẳng máy bay riêng.

Tuy nhiên, Blankfein đôi khi rất hiếu chiến. Có khi ông cho nhân viên thân tín tham gia vào các cuộc cạnh tranh chứ không trực tiếp ra mặt, điều này có thể khiến người khác không mấy vui vẻ và bị cho là không biết điều...
 (Theo CAND/New York Times)
>> Từ cậu bé bán nước trở thành “ông trùm tài chính” phố Wall (phần 2)
>> 9 cuốn sách Warren Buffett cho rằng ai cũng nên đọc

 
Share:

Trang

Nổi bật

Giới siêu giàu kiếm tiền từ đâu?